Đàn chị đó giơ tay lên, vung tay tát thật mạnh vào trên mặt nam sinh kia, rồi quay đầu khóc lóc chạy mất.
Thượng Kha nhanh chóng biết được chuyện xảy ra trong ngày huấn luyện quân sự.
Thượng Kha cũng biết rõ, đàn em của mình có nhân khí vượng thế nào ở trong trường học, có bao nhiêu người theo đuổi cô.
Anh của kiếp trước, đã ra tay chặt đứt đám hoa đào nát kia.
Huống chi là kiếp này?
Thượng Kha chỉ bật cười, rồi căn dặn trợ lý: “Đi điều tra thông tin của tất cả những nam sinh đã từng quấy rầy Nhược Na. Xem ra bọn họ quá rảnh rỗi, nên mới đi gây rắc rối cho Nhược Na. Nói cho giảng viên hướng dẫn của bọn họ, không cho sinh viên năm thứ tư đại học qua bài luận văn, sinh viên năm hai năm ba không cho qua môn, còn sinh viên năm thứ nhất… cứ để bọn họ tham gia hoạt động nhiều vào. Tóm lại, tôi không muốn thấy có người khuấy động cuộc sống đại học của Nhược Na nữa.”
Trợ lý sờ chóp mũi.
Nhiệm vụ này có hơi nặng nề à nha.
Phải biết rằng số nam sinh thầm mến Mộc Nhược Na, chiếm hơn nửa số nam sinh trong trường đại học.
Nhằm vào từng người một…
Được rồi, đây là công việc của cô ấy, cô ấy không có lựa chọn nào cả.
Xin lỗi các chàng trai, đều là do các cậu trêu chọc phải người không nên trêu chọc, nên ngày lành của các cậu chấm dứt rồi.
Mộc Nhược Na không biết chuyện gì đã xảy ra, gần như chỉ trong một đêm, đảm nam sinh quấy rầy cô kia đều lập tức im hơi lặng tiếng.
Mặc dù cô không biết là ai làm, nhưng không có gì vui hơn là có khoảng thời gian học tập thanh nhàn.
Mộc Nhược Na lập tức lao đầu vào trong bài vở.
Từ thứ hai đến thứ sáu là học kiến thức lý luận ở trên trường, cuối tuần thì đến công ty học kiến thức thực tế.
Cuộc sống của cô càng ngày càng phong phủ hơn.
Mắt thấy trời càng trở lạnh, ngày hôm nay Thượng Kha lại dẫn Mộc Nhược Na đi mua một lô quần áo, giày dép, túi xách và phụ kiện.
Mộc Nhược Na không xem giá, Thượng Kha cho cô, cô đều sẽ nhận, sau đó liều mạng làm việc rồi tặng quà lại cho anh.
Lúc này, Chu Hiểu Lượng gọi điện thoại cho Mộc Nhược Na, hỏi cô bao giờ về, bọn họ lên kế hoạch cùng đi ăn với bạn học ở phòng ký túc xá bên cạnh.
Mộc Nhược Na lập tức đáp lại là sẽ về luôn.
Mộc Nhược Na sẽ không bỏ lỡ những chuyện nhằm gia tăng hảo cảm với bạn học.
Thượng Kha nghe thấy Mộc Nhược Na trả lời như vậy, anh lên tiếng nói: “Anh đưa em về nhé?”
“OK.” Mộc Nhược Na nhìn đống đồ mới mua đặt dưới chân về, tự xách đống này về cũng chết mệt, thế nên cô nhanh chóng chấp nhận đề nghị của Thượng Kha.
Thượng Kha lái chiếc Lamborghini, đưa Mộc Nhược Na trở về trường học.
“Có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho anh nhé.” Thượng Kha không xuống xe, vẫy tay chào Mộc Nhược Na: “Anh trở về công ty trước đây.”
“Em biết rồi.” Mộc Nhược Na mỉm cười gật đầu, xách túi lớn túi nhỏ xuống xe.