“Không có chuyện đó đâu.” Vân Mạc Dung quay người đi, nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, gượng gạo nói: “Tôi chỉ là không muốn tay của Dật Hải nhuộm máu tươi thôi. Anh giống trích tiên, không thể để Dật Hải bị máu của anh nhuộm hai bàn tay được!”
“Vẫn thật là lừa dối lòng.” Nhất Nhiễm bĩu môi một cái, nói tiếp: “Yên tâm, tốt xấu gì tôi cũng là thầy tế của bộ lạc họ Nhiễm, tôi không bạc đãi anh ta đâu.”
“Anh không sao rồi, thì tôi đi về trước đây.” Vân Mạc Dung quay người đi ra ngoài.
“Vân Nặc.” Nhất Nhiễm lại một lần nữa gọi cô: “Đừng thử chạy trốn, em không có cơ hội đâu. Cũng đừng có thử nghĩ cách tuồn kí hiệu ra ngoài, tôi không để em tiếp xúc với người ngoài đâu. Ở đây tất cả đều là người của tôi, đều đặc biệt đưa tới. Nếu em tiếp xúc với người bên ngoài, lập tức bị bắt lại, em hiểu chưa?”
“Tôi đây không phải không chạy trốn sao?” Vân Mạc Dung đứng lại, nói: “Tôi không làm gì cả, không phải sao? Anh điên rồi, tôi vẫn luôn ở biệt thự đợi anh tỉnh lại, anh còn muốn tôi như thế nào nữa?”
“Tốt nhất là như vậy.” Ánh mắt Nhất Nhiễm ngờ vực trong giây lát, mới chậm rãi nói: “Em đi nghỉ đi.”
Vân Mạc Dung không dừng lại, nhanh chóng rời khỏi căn phòng.
Nhìn bóng Vân Mạc Dung đi, đôi mắt Nhất Nhiễm càng ngày càng sâu,càng ngày càng xa.
Vân Nặc, em đừng ép tôi làm hại em.
Tôi không muốn.
Vân Mạc Dung nhanh chóng trở về phòng của mình, đầu tiên là khoá cửa lại, dựa vào cửa phòng, thở gấp một hơi.
Nhất Nhiễm chắc không có nhận ra, mưu tính trên biển biển xe của mình chứ?
Đây là cơ hội duy nhất của bản thân rồi!
Hề Hề, em nhất định phải nhìn kĩ, nhất định phải nhận ra đấy!
Thời gian gấp gáp, hoa sơn trà vẽ rất lộn xộn, hơn nữa vì để che khuất tầm nhìn, cô mới cố ý vẽ rất nhiều đường nét.
Nếu như bây giờ tất cả biển xe bên ngoài đều bị kiểm tra,vậy thì xác xuất xe hơi kia bị phát hiện sẽ tăng lên.
Nhỡ đâu bị phát hiện rồi!
Trước giờ tâm ý Vân Nặc với Cố Hề Hề vẫn luôn tương thông, cũng sẽ nghĩ đến khả năng này, nói với Doãn Tư Thần: “Chị em tình hình đang bị giam lỏng, chỉ có cơ hội duy nhất là để truyền tin ra, có thể là là nơi dễ bị mọi người bỏ qua nhất. Thế nên, mấy ngày nay,chúng ta nhất định lấy lại tinh thần, không được bỏ qua bất kì manh mối nào!”
Doãn Tư Thần an ủi Cố Hề Hề nói: “Yên tâm đi, chúng ta đã tìm hết tất cả phòng khám ở bệnh viện, tất cả những người ngồi đợi ở cửa hiệu thuốc rồi. Anh họ làm hại người đó, anh ta nhất định sẽ nghĩ cách chữa bệnh. Đến lúc đó, chúng ta bắt chắc chắn không thể thoát!”
Tưởng Dật Hải cau màu nói: “Người kia rất hiểm, tôi rõ ràng đã đánh trúng anh ta, nhưng lại cảm thấy như đánh vào bên trong nước vậy.”
Doãn Tư Thần im lặng: “Chỉ cần anh ta ra ngoài lần nữa, lần này chúng ta nhất định giữ được anh ta!”
Cố Hề Hề nói: “Có lẽ anh ta cũng rất muốn hành động của chúng ta ở bên này, thế nên anh ta nhất định sẽ dễ bị kích động, xuất hiện lần nữa thôi!”
Những người khác đều gật đầu.
Cùng lúc này, lúc này tiểu A bên cạnh đang theo dõi camera trên máy tính đột nhiên kêu lên: “Ơ, cái xe này thật kỳ lạ, tại sao trên biển xe hình như có vết xước? Chiếc xe sang như vậy, sao trên biển xe lại bị làm xước như vậy?”
Nói xong, đã lập tức thu hút sự chú ý của người khác.