Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1518


Nhà mẹ đẻ người ta thật lợi hại, không phục thì cũng phải chịu thôi.


Sau khi Dư Khiết đưa Cố Hề Hề trở về khách sạn, coi như chính mình đã có thể nghỉ ngơi nên trở về phòng tắm rửa, tẩy trang, chuẩn bị nghỉ ngơi sớm.


Thật không may, ai đó sẽ không bao giờ để cô ấy làm điều cô ấy muốn.


Vừa nằm xuống, cô ấy liền nhận được điện thoại của mẹ: “Tiểu Khiết, con có bận gì không? Mẹ bây giờ đang ở thành phố R, con có tiện đi ra ngoài gặp một chút không?”


Dư Khiết thở dài.


Không cần đoán đoán, chắc chắn là bố dượng đã thông báo cho bà ta.


Nếu không, mẹ ruột của cô ấy cũng sẽ không đến nơi này.


Dù sao thì cũng là mẹ ruột của mình, mẹ ruột đích thân đến tìm mình, cô ấy làm sao có thể từ chối chứ?


Đương nhiên là gặp rồi!


“Được rồi, đợi con nửa tiếng.” Dư Khiết đứng dậy, thay quần áo, không trang điểm, đeo ba lô trên lưng đi ra ngoài gặp người ta.


Bà Cát và ông Cát đang đợi cô ấy trong một quán cà phê rất lãng mạn.


Khi Dư Khiết bước vào, cô ấy thấy rõ vẻ mong đợi trên gương mặt mẹ mình.


“Tiểu Khiết, nếu không phải bố con nói gặp con ở đây, mẹ đã không biết con đang ở thành phố R đó nha.” Bà Cát dường như không còn cảm giác khó chịu trong lần gặp mặt trước, sự nhiệt tình đó làm cho Dư Khiết gần như cho rằng mẹ ruột đã bị cướp đi mất.


“Ừm, đi công tác.” Dư Khiết kéo ghế ngồi xuống đối diện với bọn họ: “Uống cà phê muộn như vậy, không sợ mất ngủ sao?”


Bà Cát cười mất tự nhiên: “Ở đây không có chỗ nào thú vị, chỗ này cũng gần khách sạn của con một chút.”


“Xin cho tôi một ly sữa, cám ơn.” Dư Khiết mỉm cười gật đầu với người phục vụ, sau đó mới quay đầu nhìn bà Cát: “Tìm con có chuyện gì?”


“Cũng không có chuyện gì, mẹ chỉ muốn…” Bà Cát thay đổi giọng điệu sau khi chạm phải ánh mắt của chồng: “Chuyện là thế này. Bố con hiện tại đang cùng với nhà họ Phương…”


“Con mang họ Dư.” Dư Khiết ngắt lời bà Cát.


Trái tim bà Cát như bị chặn lại, lập tức ngượng ngùng nói: “Dù gì thì ông ấy cũng là bố dượng con!”


Ông Cát lập tức ba phải: “Ồ, đừng ép con bé, gọi chú là được rồi.”


“Chú Cát của con, ông ấy hiện đang bàn chuyện làm ăn với nhà họ Phương, ông ấy dự định sẽ tiếp quản việc may đồng phục học sinh cho tất cả các trường trung học cơ sở ở một thành phố cấp quận bên dưới thành phố của chúng ta. Nhiều người đang cạnh tranh trong lĩnh vực làm ăn này, nhà họ Phương ngại đối tác nhỏ không muốn làm. Con xem có thể nói giúp một tiếng được không?” Bà Cát mở miệng: “Trong những năm qua, chú con đã làm việc chăm chỉ vì gia đình này… để mẹ có thể sống tốt hơn một chút, Tiểu Khiết, chắc con không muốn để cho mẹ ruột con chịu khổ, đúng không?”


Dư Khiết đặt cốc xuống, cụp mắt xuống nói: “Lòng tham của chú Cát cũng không nhỏ đâu.”


Mặc dù nơi đây chỉ là một thành phố cấp thị, nhưng cũng có khá nhiều trường trung học.


Có sáu trường trung học phổ thông trọng điểm, bốn trường trung học phổ thông bình thường, ba trường trung học nghề và bốn trường trung học nghề chuyên ngành. Bên dưới là trường trung học cơ sở, chưa kể bảy hoặc tám trường trung học trong khu vực các thị trấn bên dưới.


Tính trên cơ sở số lượng trung bình, ít nhất hai ngàn học sinh trong mỗi trường, bốn mươi trường, tức là tám mươi ngàn người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK