Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 841


Đôi mắt tròng đỏ xinh đẹp của Cố Miểu chớp chớp, sau đó nói: “Không biết nữa. Trên người cô ta có hơi u ám, chỉ e là không được bình thường. Nhưng… Nhất Nặc cũng không phải là đứa trẻ tầm thường.”


“Có cần nghĩ cách gì đó đuổi cô ta đi không?”


Doãn Ngự Hàm chùi mũi, nói đùa: “Nhân lúc ba mẹ không phát hiện!”


“Chắc sẽ động trời mất.” Cố Miểu tỏ vẻ rất hiểu con người mẹ:


“Mẹ là người mềm lòng. Em càng ức hiếp cô ta thì mẹ sẽ càng cảm thấy cô ta đáng thương!”


Doãn Ngự Hàm nhụt chí nói: “Vậy phải làm sao? Không thể nào cứ để quả bom nổ chậm này bên cạnh Nhất Nặc mãi được.”


Cố Miểu chớp chớp mắt: “Ngự Hàm, anh có ý này! Có thể thăm dò Nguyên Thập Tam, xem có tâm ý gì với Nhất Nặc hay không?”


Doãn Ngự Hàm vội ghé sát lại: “Anh nói nhanh nào!”


Thế là hai đứa trẻ sáp lại thủ thỉ thù thì với nhau.


Sau khi bàn xong, cả hai nhìn nhau nở nụ cười gian xảo.


Vua mưu kế đời mới đã xuất hiện.


Và Nguyên Thập Tam lúc này, vẫn chưa biết cô phải đối đầu với sự khiêu chiến nho nhỏ sắp tới, suýt nữa hủy hoại cách nhìn nhận xã hội của cô luôn.


Nguyên Thập Tam vừa chuẩn bị nằm xuống nghỉ ngơi.


Mỗi ngày sống ở đây, đều khiến cô có cảm giác không chân thật như đang sống trên thiên đường vậy.


Hết cách, nơi này đúng là quá đẹp đi! So với cái thôn nhỏ xa xôi hẻo lánh của cô trước kia không biết đẹp hơn gấp bao nhiêu lần.


Chủ nhân nơi này cũng rất xinh đẹp, dù là nam chủ nhân hay nữ chủ nhân, ngay cả các chủ nhân nhỏ, cũng rất xinh đẹp, đẹp đến mức không tài nào diễn tả được.


Tất thảy mọi thứ tại đây, là sự tồn tại mà cô của trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ.


Và hiện tại cô đang hưởng thụ mọi thứ đáng kinh ngạc này.


Vì thế, mỗi ngày trước khi ngủ, cô đều véo vào đùi một cái thật mạnh, xác nhận đây không phải là mơ.


Xác nhận lại lần nữa, có thật là cô đã thoát khỏi cái thôn hại người đó không.


Lúc Nguyên Thập Tam định véo lên đùi thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa: “Cô Thập Tam ngủ chưa ạ?”


Nguyên Thập Tam nghe thấy giọng của người làm, liền ngồi dậy ngay, đáp: “Vẫn chưa, tìm tôi có việc gì không?”


“Hai cậu chủ bảo có chuyện cần nói với cô, cô có tiện ra ngoài một lúc không?” Người làm trả lời.


Nguyên Thập Tam do dự một hồi, xuống giường mở cửa, vẻ mặt bình thản nhìn người làm: “Họ đang ở đâu?”


Người làm nói ngay địa chỉ cho Nguyên Thập Tam, Nguyên Thập Tam không hề do dự đi ngay.


Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu đều là con cái nhà họ Doãn, cũng là chủ nhân nhỏ trong nhà này, Nguyên Thập Tam hiểu rõ, cô không thể đắc tội với hai cậu chủ nhỏ này được.


Bất kể họ tìm cô có chuyện gì thì cô cũng không thể từ chối.


Nguyên Thập Tam rất thông minh, cũng rất hiểu rõ tình thế.


Vì vậy, Cố Miểu và Doãn Ngự Hàm dường như không tốn công sức nào đã có thể lừa được Nguyên Thập Tam ra ngoài.


Cố Miểu nhìn lên màn hình camera thấy Nguyên Thập Tam đang theo kế hoạch của họ bị lừa đến đây, không kiềm được nói với Doãn Ngự Hàm: “Không ngờ Nguyên Thập Tam lại không có chút nghi ngờ nào? Anh nói xem, cô ấy ngốc thật hay giả ngốc đây?”


“Chắc là… ngốc thật chăng?” Doãn Ngư Hàm hiện tại cũng chưa thể xác nhận được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK