Mặc Tử Huyên tiến lên lôi kéo tay Cố Hề Hề, tươi cười đầy mặt nói: “Đúng vậy, thỉnh thoảng đi chơi cũng rất tốt. Ngày hôm qua tớ ở đây, tận mắt nhìn thấy có người cắt được một miếng ngọc phỉ thúy đấy! Người kia thật may mắn, sửa mái nhà dột đột nhiên được ăn món hời.”
Cố Hề Hề cười nói: “Không phải trước kia cậu không thích đá quý à? Không nói sớm, tớ có một bộ trang sức bằng ngọc phỉ thúy, là bà nội tớ tặng tớ lúc sinh nhật, tớ ít khi đeo trang sức lắm, quay về tớ sẽ tìm cho cậu.”
“Thôi bỏ đi! Đồ bà cụ Doãn tặng tuyệt đối không có khả năng là đồ bình thường tùy tiện kiếm được. Cậu vẫn nên giữ lại đi! Tớ cũng không quá thích ngọc phỉ thúy, chỉ là chơi chơi mà thôi.” Mặc Tử Huyên nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: “Không phải cậu không biết, bây giờ nhà họ Cảnh làm ầm ĩ lắm, tớ cố ý tìm chuyện này, chậm trễ hành trình cũng phải bớt thời gian trở về xem chuyện nhà họ Cảnh là thế nào. Cậu không biết vì tranh giành nhau gia sản mà trong nhà loạn cào cào, chuyện gì cũng xảy ra, nếu không phải tớ là người nhà họ Mặc thì bọn họ còn muốn đạp tớ xuống nước đấy! Vì chuyện này mà anh trai tớ còn đích thân đi đến nhà họ Cảnh, bọn họ làm ầm ĩ thì cứ việc ầm ĩ, nhưng tuyệt đối không được phép liên lụy đến tớ. Cho nên tớ mới tìm có về nhà ở một thời gian, dù sao cũng là nhàn rỗi, bèn đi chơi cắt đá quý. Dù sao anh tớ có tiền, tùy tiện mua viên ngọc mấy tỷ cho tớ chơi cũng được.”
“Cũng đúng.” Cố Hề Hề gật đầu nói: “Cũng may Cảnh Dung đã tự có tính toán từ trước, mấy năm nay tự có sự nghiệp ở bên ngoài, rất ít khi tham gia vào chuyện nhà họ Cảnh. Mấy người anh trai kia không ai là kẻ dễ đối phó.”
“Còn cần phải nói à.” Mặc Tử Huyên thở dài một tiếng: “Lúc trước cũng vì vậy mà tớ bị anh ấy dụ dỗ, nói cách khác, tớ cũng không muốn gả vào một gia đình khiến người khác phiền lòng như vậy.”
“Cậu được đó.” Cố Hề Hề cười nói: “Cảnh Dung đối xử với cậu tốt như vậy, ngoan ngoãn phục tùng, cậu còn muốn thế nào nữa? Còn nữa, Cảnh Dung còn nhỏ, mấy người anh của anh ta đều hơn anh ta đến hai mươi tuổi, vốn không có khả năng. Tuy nhiên tớ lại cảm thấy người bố chồng kia của cậu rất thiên vị Cảnh Dung. Bây giờ Cảnh Dung không tranh không đoạt mới là cách tranh đoạt tốt nhất.”
“Tớ cũng nghĩ như vậy.” Mặc Tử Huyên cười hì hì nói: “Cho dù không lấy được quyền kinh doanh nhà họ Cảnh thì cũng không thiếu cổ phần công ty được. Đến lúc đó không cần quản gì cả, chỉ cần đến cuối năm được chia hoa hồng là tốt rồi. Sau đó hai chúng tớ là tiếp tục làm chuyện của mình, tóm lại cuộc sống sẽ không khổ sở. Huống hồ còn có anh trai tớ giúp đỡ, dự định vài năm nữa sẽ chuyển dời phần lớn công việc về trong nước. Bây giờ trong nước phát triển không kém nước ngoài, một thị trường lớn như vậy, ai buông tha mới là đồ ngốc. Bây giờ anh trai tớ và Cảnh Dung hợp tác với nhau, sản nghiệp nhà họ Mặc thâm nhập vào nước Anh, sản nghiệp của Cảnh Dung thì thâm nhập vào trong nước. Chờ hai bên có chỗ đặt chân rồi, trò cười nhà họ Cảnh cũng đi đến hồi kết. Cứ như vậy, tớ và Cảnh Dung dự định sẽ về nước phát triển.”
“Đây là tin tức tốt.” Cố Hề Hề mỉm cười nói: “Đáng giá chúc mừng. Cuối cùng chúng ta cũng có thể ở gần nhau.”
Nói xong, hai chị em tốt nhìn nhau cười.
Những năm gần đây, dù là Cố Hề Hề hay là Mặc Tử Huyên đều dần trưởng thành hơn, trở nên tốt hơn.
Cố Hề Hề từng là cô nàng ngây thơ ngốc nghếch, giờ đã là một phó chủ tịch đủ tư cách, cũng như một mợ chủ nhà họ Doãn đủ tư cách.
Mặc Tử Huyên cũng trở thành một cô con dâu của dòng họ lớn, đồng thời cũng là một người đứng đầu xí nghiệp đủ tiêu chuẩn.
Hai người vừa tham quan triển lãm đá gốc, vừa nói chuyện phiếm, thời gian trôi qua rất nhanh.
“Này, cậu xem cậu có thích khối đá gốc nào không, nhìn trúng thì cứ mua đi.” Mặc Tử Huyên nói: “Anh tớ có đưa tớ thẻ rồi, quẹt vô hạn! Nếu anh ấy biết là cậu tiêu tiền của anh ấy thì nhất định anh sẽ vui phát điên đấy.”
Cố Hề Hề cười khẽ: “Lại không phải tớ không có tiền, sao phải tiêu tiền của anh ấy?”
“Hai cái này không giống nhau. Tớ cũng không thiếu tiền mà!” Mặc Tử Huyên trả lời một cách kỳ lạ: “Chính là cảm giác tiêu tiền của mình và tiền của người khác là không giống nhau. Tiêu tiền của người khác mới có cảm giác được yêu thương!”