Chu Mãng đắc ý nhìn Lâm Phong, cứ nghĩ là Lâm Phong sợ hãi, nói: “Cậu có gánh nổi không? Cộng thêm cả tài nguyên tôi cho cậu, cùng số tiền chi cho lần đấu thầu này, tính cả trước cả sau tổng cộng 5 tỷ! Dám phản bội Chu gia tôi, cậu cứ cứ chờ đi!”
5 tỷ!
Mọi người xung quanh lại hết thêm ngụm khí lạnh nữa!
Cái tay Chu Mãng này đòi hỏi quá nhiều!
Mọi người xung quanh đều không đứng ra nhắc nhở Chu Mãng, để anh ta tiếp tục huênh hoang, sau đó đều tò mò, không biết Doãn Tư Thần sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Lâm Phong nghe thấy vậy, lập tức kích động nói: “Chu tổng, Cố tổng không phải người anh có thể nghĩ đến. Tôi đã sắp xếp lại tất cả tài sản của mình, tôi sẽ trả lại hết tất cả tài nguyên cô Chu đã từng cho tôi. Người làm bậy là tôi, tôi tự nhận trách nhiệm này!”
Chu gia sắp xong đời rồi!
Chậc chậc chậc, có lẽ năm nay là năm ăn dưa vui vẻ nhất.
“Kết hôn thì sợ cái gì? Ly dị là được rồi!” Chu Mãng chẳng biết xấu hổ nói; ” Chu Mãng tôi đã chú ý đến phụ nữ nào, làm gì có ai thoát khỏi lòng bàn tay của tôi?”
Cố Hề Hề không thể nào hiểu nổi, dở khóc dở cười.
Sao cái con hàng não tàn này lại trưởng thành được nhỉ?
Cô còn tưởng, Chu Mãng sẽ uy hiếp các cô lúc không có ai.
Lại không ngờ Chu Mãng phách lối đến vậy, dám uy hiếp cô ở ngay trước mặt mọi người!
Anh ta coi cô là trái hồng mềm à?
“Cô Cố, chỉ cần cô chịu theo tôi, tôi có thể cho cô tất cả những gì cô mong muốn.” Chu Mãng mặt dày nói: “Chồng cô chắc chắn là kẻ vừa nghèo vừa xấu xí đúng không? Chậc chậc, thậm chí cả thử nhìn giống như trang sức cũng không mua nổi? Nhìn xem cô ăn mặc nghèo đến mức nào.”
“Phải không?” Một giọng nói cực kỳ uy nghiêm, mang theo sự xuyên thấu và ngang ngược chợt truyền tới từ ngoài cửa hội trường: “Vậy Chu tổng có thể để tôi mở rộng tầm mắt xem Chu tổng nhiều tiền đến mức độ nào?”
Cánh cửa rộng mở.
Ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào.
Một bóng người cao lớn xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
Bịch bịch bịch, tiếng giầy da gõ ở trên sàn nhà, tựa như tiếng búa tạ gõ vào trái tim mọi người.
Trước người đàn ông có khí thế không gì sánh kịp, không thèm che giấu khí thế của mình đi tới, cả phòng tiệc vốn đang tĩnh lặng, dưới áp lực rất lớn đến từ người đàn ông đó, người trong hội trường lại càng yên tĩnh hơn.
Lúc người đứng ở cửa hội trường đối mặt với áp lực này, đều không tự chủ lùi sang một bên, chủ động nhường lối đi.
Doãn Tư Thần từ từ ngẩng đầu lên, khuôn mặt đẹp trai không góc chết của anh nhanh chóng càn quét giá trị nhan sắc của cả hội trường.
Khoảnh khắc nhìn thấy Doãn Tư Thần xuất hiện, trái tim đã chôn vùi trong đống tro tàn của Lâm Phong nhanh chóng sống lại!
Quá tốt rồi, cuối cùng Doãn Tư Thần đã tới!
Thậm chí cả người đứng đầu tập đoàn Doãn thị cũng không nhận ra?
Anh lập tức định vị được vị trí của Cố Hề Hề, khoảnh khắc nhìn thấy vợ mình, ánh mắt của anh chợt trở nên ấm áp, tràn đầy ý cười.