Cố Hề Hề gật đầu: “Bà nội nói rằng người đã bắt cóc chị gái em chính là hướng về chiêm tinh nhà họ Vân mà đến. Tham vọng này thực sự không nhỏ, nhà họ Vân mà cũng dám thèm muốn.”
“Nếu không có gan lớn thì làm sao có thể bắt cóc Vân Nặc?” Mộ Tử Mặc nhẹ giọng nói: “Đúng rồi, tất cả danh tính của người đàn ông này đã điều tra ra chưa?”
“Trước mắt đã tìm ra một vài “vỏ bọc” của anh ta rồi, nhưng em không thể đảm bảo không có cái khác.” Cố Hề Hề bức xúc nói: “Em không ngờ rằng anh ta lại có nhiều thân phận như vậy. Ngoại trừ là người thừa kế của gia đình Mexico anh ta còn là hoàng tử trong hoàng gia, hoặc là Đại Tư Tế của một bộ tộc nào đó. Em thật sự phục rồi đó. Một cái thân phận đã đủ mệt, hắn ta lại có tận mấy cái. Đợi đã, em hình như đã nghĩ ra cái gì đó.”
Cố Hề Hề vẻ mặt nghiêm túc, cô nhắm mắt cố gắng nhớ lại. Hình dáng của Nhất Nhiễm trùng với tên Đại Tư Tế tối cao bí ẩn đã gặp ở bộ tộc vài ngày trước. Đợi đã…
Tên Đại Tư Tế đó muốn linh hồn của cô và chị gái cô nhưng sau khi thất bại lại để họ đã dễ dàng rời đi.
Nhất Nhiễm, Nhất Nhiễm, Nhất Nhiễm… “Nhất” là một: “Nhiễm” nghĩa là nhuộm, nhiễm. Đầu tiên, bộ tộc Nhiễm. Đúng rồi, chính là như vậy.
Cố Hề Hề đột nhiên mở mắt và đứng dậy, đôi mắt mở to. Phản ứng của Cố Hề Hề khiến Mặc Tử Hân giật mình: “Hề Hề, em sao vậy?”
“Em biết anh ta là ai rồi, anh ta chính là tên Đại Tư Tế của bộ tộc đó. Anh ta muốn nhà chiêm tinh của nhà họ Vân, rốt cuộc anh ta còn định làm gì nữa chứ?” Cố Hề Hề hoảng hốt.
Mặc Tử Hân bị lời nói của Cố Hề Hề làm cho sợ ngây người: “Đại Tư Tế gì cơ?”
Cố Hề Hề nắm chặt nắm tay nói: “Chuyện này phải kể bắt đầu từ mấy ngày trước. Vài ngày trước, chị gái tôi đột nhiên nhận được một túi trà và phát hiện ra rằng những lá trà ấy có thể chữa trị được gen của con người. Anh cũng biết đấy, thân thể tôi sớm đã bị đống thuốc cấm kia làm hư hại, tuy rằng bây giờ đã chữa khỏi nhưng đến khi tôi về già, nếu không gặp bệnh tật hay đau đớn gì thì chắc chắn cũng chẳng thể sống được bao lâu. Chị của tôi thấy trên đời này thật sự còn sót lại thứ hay ho giúp chữa trị gen tự nhiên sẽ không bỏ sót, lập tức liền hỏi thăm đường đến rừng nguyên sinh, nhổ cây trà trở về trồng, pha cho tôi uống mỗi ngày để tu dưỡng thân thể.”
Mặc Tử Hân đồng tình gật đầu: “Đây quả thực là điều cô ấy sẽ làm.”
“Nhưng đây là một âm mưu. Ai đó đã cố tình gửi túi trà này cho chị gái tôi để lừa chị ấy. Chỉ cần chị tôi đi, tôi chắc chắn sẽ đi theo. Mục tiêu của đối phương là tôi và chị gái. Anh ta tự nhận là Đại Tư Tế của bộ lạc Nhiễm. Người đàn ông này rất tà môn, anh ta thế mà có thể hấp thụ được linh hồn lực của hai chúng tôi.” Nói đến đây, Cố Hề Hề nuốt nước miếng, tiếp tục: “Tuy nhiên, anh ta đã thất bại! Kiếp trước của tôi và chị gái là Vân Tử Tiêu! Tướng quân Vân, làm sao có thể bị người dễ dàng đánh bại?”
Mặc Tử Hân sờ sờ chóp mũi, vẻ mặt xấu hổ.
Hình như kiếp trước, anh ta đã từng uy hiếp Vân Tử Tiêu trở thành Vương Phi của mình.
Thôi chuyện đã qua cũng đừng nên nhắc đến.
“Kế hoạch không thành, tên Nhất Nhiễm kia thế mà lại nảy ra ý tưởng khác, để mắt đến con của chị gái tôi!” Cố Hề Hề hừ lạnh một tiếng: “Anh ta luôn miệng nói sỡ dĩ chị gái tôi có thể sống lại lần nữa đều là nhờ công của anh ta, vì vậy anh ta muốn thu lãi.”
“Không ngờ sẽ xảy ra chuyện như thế. “Mặc Tử Hân nhất thời nhíu mày: “Xem ra bản lĩnh của tên Nhất Nhiễm này không tệ.”
“Đúng thật là rất có bản lĩnh.” Cố Hề Hề gật đầu nói: “ Rất nhiều thân phận! Không biết anh ta dùng cách nào mà có thể có nhiều thân phận khác nhau như vậy.”
“Giả mạo người thường không khó, cái khó chính là anh ta lại giả mạo nhiều như vậy, mỗi thân phận lại vô cùng tôn quý.” Mặc Tử Hân nói: “Khó trách anh ta lại theo dõi nhà chiêm tinh của nhà họ Vân, sợ là hai người thật sự có quan hệ.”