Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1538


Thật cũng làm khó bà tám rồi đi.


Chỉ là có mối làm ăn thì đương nhiên phải kiếm chứ.


Chân con muỗi cũng phải thịt nha!


Lúc này Cố Hề Hề nói: “Đặt hàng làm gì? Tôi đưa mấy bộ cho cô và bạn của cô là được.”


“Vậy cũng không được, làm ăn là làm ăn, ân huệ là ân huệ.” Bà tám đưa một tấm danh thiếp ra, cung kính đưa cho Cố Hề Hề: “Cô liên lạc trực tiếp với người này chuyển hàng là được, bất kể bao nhiêu hàng, chúng tôi cũng có thể tiêu thụ được.”


Cố Hề Hề cười châm biếm nhìn bà tám.


Đây là hối lộ cô sao?


Biết rõ cô không thiếu tiền, chỉ hy vọng làm nên thành tích cho công ty, cho nên cô ta đang giúp công ty Danny tạo thương hiệu sao?


Bà tám nhà họ Khúc làm sao lại thân thiết như vậy được chứ?


Cố Hề Hề nhận danh thiếp, thản nhiên nói: “Tôi không phụ trách cụ thể những nghiệp vụ này, sau này tôi sẽ để người phụ trách liên lạc với đối phương.”


Bà tám thấy cô thu nhận thì lập tức đứng lên, cười nói: “Vậy tôi chờ tin tức tốt của cô.”


Sau khi tiễn bà tám đi, Cố Hề Hề im lặng lắc đầu.


Mặc dù đã sớm biết tối nay không được thảnh thơi an nhàn, chẳng qua cũng không nghĩ tới đối phương lại không kịp chờ đợi như vậy.


Cố Hề Hề nhấp một ngụm thì nhận ra có người đang đi tới.


Cố Hề Hề nhướng mày, có chút không chịu nổi.


Đối phương cứ hết đợt này đến đợt khác đến đây là muốn làm gì?


Muốn làm cô không còn bình tĩnh nữa sao?


Cố Hề Hề vừa muốn mở miệng thì thấy một đĩa thức ăn đặt ở trước mặt mình, bên tai truyền đến giọng nói của Khúc Tranh Minh: “Tối nay không ăn được gì phải không? Nói chuyện phiếm vui vẻ như vậy cũng không kịp ăn cái gì.”


Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy khuôn mặt nở nụ cười rực rỡ của Khúc Tranh Minh.


Cố Hề Hề ngược lại thở phào, chắc anh ta không tới lôi kéo mình nữa chứ?


Dù sao thì Khúc Tranh Minh là người cặn bã học hỏi những người kia, thương hiệu của anh ta là không làm việc gì chính đáng cả.


“Cảm ơn.” Cố Hề Hề đúng là có chút đói, cùng hai người kia nói chuyện lâu như vậy mà không ăn được chút gì.


“Đừng khách sáo, cô ăn đi, tôi ngồi ở đây người khác cũng không đến quấy rầy cô.” Khúc Tranh Minh nháy mắt mấy cái với Cố Hề Hề, vẻ mặt tôi biết cô biết người khác không biết.


Cố Hề Hề cười nhẹ lắc đầu: “Không nghĩ tới Cậu chín nhà họ Khúc còn là người dịu dàng như vậy.”


“Cũng không phải. Tuỳ người.” Khúc Tranh Minh không nháy mắt nói: “Giống như Cô hai nhà họ Vân xinh đẹp như vậy thì tôi mới có thể ôn nhu được.”


“Khụ khụ.” Cố Hề Hề bị câu nói Cô hai nhà họ Vân này làm sặc.


Lúc lần đầu gặp Khúc Tranh Minh, cô nghịch ngợm giới thiệu mình là Vân Hề.


Mặc dù cái này cũng không phải gạt người nhưng đúng là giấu giếm thân phận.


Không nghĩ tới Khúc Tranh Minh còn nhớ điều này.


Khúc Tranh Minh vội vàng rút khăn tay đưa cho Cố Hề Hề: “Đừng vội đừng vội, cứ từ từ uống.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK