Mỗi người đợi giáo viên huấn luyện ra lệnh một tiếng, lập tức cầm lấy giấy bút viết đáp án của mình lên bài thi.
Giáo viên huấn luyện sau khi phát bài thi cho bọn họ, mở miệng nói: “Trải qua bảy ngày học tập và huấn luyện, tôi đã dạy hết những thứ có thể cho mọi người rồi. Về phần mọi người có thể học được bao nhiêu, phải xem vận mệnh của mình rồi. Trả lời xong bài thi này, mọi người có thể rời đi.”
Năm người cũng căng thẳng lên.
Cô còn phải gánh chi tiêu của em trai trong nhà.
Em trai xảy ra chuyện lớn như vậy, trong nhà thiếu nhiều tiền như vậy, mình làm sao cũng không thể thấy chết mà không cứu được.
Bây giờ huấn luyện cuộc thi cũng đã xong, mọi người cũng không cần phải ở lại chỗ này nữa.
Năm người trở về phòng, thu dọn đồ đạc của mình, đều kéo theo vali đến cửa ra vào biệt thự, chuẩn bị rời đi.
Lúc này, cửa ra vào đột nhiên có năm chiếc xe, để cho các cô phân biệt lên mỗi chiếc.
Vương Uông rất ngạc nhiên, không rõ tại sao phải tách ra đưa về, nhưng mà vẫn dựa theo quy định lên xe.
Vừa lên xe, liền nhìn thấy một người đàn ông ngồi ở trước mặt mình.
Vương Uông căng thẳng cả người: “Xin chào.”
“Cô là Vương Uông đúng không? Là như vậy, có chút chuyện muốn hỏi cô một chút.” Người đàn ông cũng không khách sáo với Vương Uông: “Vừa rồi tôi mới nghe được một thông tin. Cô Đậu Miêu cùng tham gia huấn luyện học tập với cô, trong nhà đã xảy ra một chuyện lớn. Mẹ của cô ấy kiểm tra ra bệnh thận, rất nghiêm trọng, có thể cần thay thận, phí tổn tổng cộng trước sau cũng không ít hơn 60 vạn. Mà trong nhà Đậu Miêu, căn bản không thể lấy ra số tiền lớn như vậy.”
Sắc mặt Vương Uông thay đổi trắng đen: “Cái gì?”
“Bài thi của cô tôi vừa thấy được, cô trả lời vô cùng tốt. Theo lý thuyết, cô có thể là người trúng tuyển cuối cùng, nhưng mà công ty chúng tôi cũng không phải loại người lạnh lùng vô tình, cho nên muốn hỏi cô một chút, có đồng ý tặng ví trị của cô cho Đậu Miêu không? Dù sao có công việc này ở tập đoàn Doãn Thị, Đậu Miêu có thể kiếm được phí tổn trị liệu cho mẹ rất nhanh, cuô ấy không cần phải vì số tiền kia sứt đầu mẻ trán cùng đường.”
Vương Uông lập tức ngây ngẩn cả người, lập tức lâm vào trong rối tắm.
Cô rất thích người bạn Đậu Miêu này, trong bảy ngày này, hai người giúp đỡ lẫn nhau, mặc dù không lâu, nhưng cũng thành lập hữu nghị sâu sắc.
Bây giờ trong nhà Đậu Miêu xuất hiện loại tình huống này, cô rất muốn giúp Đậu Miêu, nhưng mà cô không có tiền.
Bây giờ người của công ty lại để cho cô công việc vốn thuộc về mình tặng lại cho Đậu Miêu, mình có nên đồng ý hay không?
Cùng lúc đó, Đậu Miêu cũng được mời lên xe.
Cô còn chưa kịp nhìn rõ người ngồi đằng trước, liền nghe thấy một vấn đề khiến sắc mặt cô thay đổi: “Đậu Miêu, tôi ở đây có một chuyện vô cùng khẩn cấp muốn nói cho cô biết, cô thận trọng suy nghĩ một chút rồi trả lời vấn đề của tôi. Ngay lúc vừa rồi, trong nhà Vương Uông xảy ra chuyện lớn. Em trai cô ấy vì gây chuyện bỏ chạy bị bắt, người bị cậu ta đụng bị thương đã tuyên bố đe dọa, vốn là án kiện chỉ cần mười vạn có thể quyết quyết đã nâng lên thành trình độ rất nghiêm trọng. Trong nhà Vương Uông cũng đã nói với đối phương, chỉ cần Vương Uông bỏ ra một trăm vạn, đối phương có thể bỏ qua chuyện cũ. Nhưng mà, trong nhà Vương Uông đừng nói là một trăm vạn, ngay cả năm vạn cũng không có. Vương Uông nỗ lực tìm kiếm việc làm như vậy, chính là vì muốn kiếm tiền trả lại tiền nợ trong nhà, cô biết không?”