Hans vừa đi, trong phòng ngoại trừ hai người chết thì cũng chỉ có Nam Tỉnh và Bắc Đẩu Bắc Đẩu nhún vai, sau đó nhích lại gần: “Nam Tinh, cô nói ngày hôm đó tiên sinh tiến Hirayama Jiro đi đã nói gì đó?”
“Không bằng anh trực tiếp hỏi tiên sinh đi?” Nam Tinh tức giận liếc xéo anh ta một cái.
“Hì hì hi hi, không phải tôi đang suy đoán sao. Tôi đoán ngày đó tiên sinh đi gặp Hirayama Jiro lâu như vậy nhất định đã phối thuốc giải cho tiên sinh. Nếu không sao tiên sinh có thể cho phép trên đời này có thuốc có thể khắc chế được ngài ấy đây?” Bắc Đẩu nói: “Cô nói có phải Hirayama Jiro sẽ biết chuyện gì hay không?”
Nam Tinh thật sự không nghĩ nói chuyện cùng người này, xoay người rời đi.
Đi tới cửa có ta dừng chân: “Anh thu dọn cho sạch sẽ nơi này đi.”
Nói xong, Nam Tinh đi mất.
Bắc Đẩu cà lơ phất phơ nhìn Nam Tinh rời đi, vừa hì hì vừa lẩm bầm lầu bầu nói: “Lại làm tôi thu thập cái đuôi, haiz, mệnh khổ mà!”
Amy và Tomo Kitano lặng yên không một tiếng động biến mất khỏi thế giới này.
Tựa như trước giờ chưa từng xuất hiện trên đời này. Cố Hề Hề cũng nghe Doãn Tư Thần kiến nghị nên không đi chú ý chuyện của Amy nữa.
Có lẽ Doãn Tư Thần nói đúng, Hans sẽ thu lưới.
Mà hiện tại Mộc Nhược Na vẫn tức giận như cũ, cô không hề lộ diện. ý lại chung cư Vân Mạc xử lý công việc nhưng Hirayama Jiro tìm Cố Hề Hề rất nhiều lần.
Anh không hề cầu xin Cố Hề Hề mang mình đi tới chỗ Mộc Nhược Na, chỉ là mỗi lần đều đáng thương nhìn Cố Hề Hề, sau đó không nói không rằng ngồi xổm trước mặt cô, gục đầu trông đáng thương cực kì.
Cố Hề Hề nhìn mà có chút đau lòng.
Thân là chị em tốt, cô đương nhiên phải giúp chị em tốt xả giận.
Nhưng nghĩ lại cuộc sống mấy ngày qua của Mộc Na, cô lại cứng rắn trở lại.
Mặc kệ Jiro có bị tính kế thật hay không thì anh làm Nhược Na tức giận là không được rồi.
Cho nên mặc kệ Hirayama Jiro có đáng thương thế nào thì Cổ Hề Hà vẫn không để ý.
Ngày thứ tư hai người ở riêng thì một vị khách không mời mà đến.
Vị khách không mời mà đến này, thật ra Cố Hề Hề không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
Người tới là Lâm Phong.
Lần này Lâm Phong tới không phải vì hỏi thăm tin tức của Mộc Nhược Na mả mang tới một chiếc hộp lớn giao cho Cố Hề Hề.
“Tôi không biết nhờ ai cho nên chỉ có thể tới tìm cô.” Lâm Phong vẫn luôn tươi cười ngoan ngoãn như vậy: “Tôi cũng biết hiện tại cô ấy không muốn gặp ai, tuy rất lo lắng cho cô ấy nhưng cũng không muốn làm cô ấy khó xử. Đây là một số thứ mà tôi sưu tầm được, tuy không đáng giá nhưng tiêu khiển giết thời gian vẫn được. Cầu Doãn thiếu phu nhân hỗ trợ mang tới cho cô ấy giúp.” Cố Hề Hề còn chưa kịp cự tuyệt thì Lâm Phong đã khom người cảm ơn.
Cố Hề Hề lại càng khó cự tuyệt Vốn dĩ cô là người mềm lòng.
“Tôi còn phải đi đóng phim, lúc này chỉ là tiện đường qua đây. Lâm Phong i vào chiếc hộp: “Nhờ cậy ở cô. Xin cảm ơn.”
Nói xong Lâm Phong tạm biệt rồi rời đi.
Cố Hề Hề mở chiếc hộp ra, thấy có mấy cuốn sách, một ít đĩa trò chơi, còn một ít đồ chơi là lạ, tóm lại có thể giết thời gian, thả lỏng tâm tình.
Xem ra Lâm Phong này rất có lòng.