Có lẽ người này có mối quan hệ thân thiết với Chu gia, nên mới bị Chu Mãng lây bệnh ngu xuẩn cho?
Đại diện ban tổ chức nghe thấy người này nói vậy, cũng không tức giận, lên tiếng nói: “Không bao lâu nữa, mọi người đều sẽ biết hồ sơ dự thầu của công ty Danny có bao nhiêu hoàn mỹ, đây là kết quả biểu quyết bỏ phiếu của tất cả lãnh đạo trong xưởng, cũng là thực lực và khả năng của công ty Danny. Một lần nữa, chúng tôi xin chúc mừng công ty Danny.”
Chờ về nhà, anh ta phải giải thích thế nào với ông già nhà mình đây!
Chờ đã, nếu hồ sơ dự thầu kia không có vấn đề gì, như vậy thứ có vấn đề là… Lâm Phong!
Lâm Phong đưa hồ sơ dự thầu giả cho anh ta!
Cái tên khốn kiếp này!
Chu Mãng không thể nào áp chế được lửa giận nữa, xoay người muốn đi tìm Lâm Phong tính sổ ngay tại chỗ!
Mộc Nhược Na thấy Chu Mãng hung hăng đi tới, cũng biết anh ta lại sắp nổi giận.
Cái tay Chu Mãng này cứ lặp đi lặp lại hết lần này đến lần khác, rốt cuộc anh ta muốn thế nào?
Mộc Nhược Na đứng dậy, còn chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy Chu Mãng âm dương quái khí nói: “Mộc tổng, cô che chở cho cái thằng mặt trắng nhỏ ở bên cạnh mình như vậy, vậy cô có biết, cậu ta đã từng phản bội cô không?”
Câu nói này, khiến cả hội trường lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người đều thản nhiên tránh sang một bên, chuẩn bị ăn dưa hóng chuyện.
Sắc mặt của Lâm Phong lập tức trở nên trắng bệch.
Khoảnh khắc anh ta lo lắng nhất… cuối cùng đã tới.
Cuối cùng Chu Mãng đã không nhịn được nữa, muốn vạch trần mình ra?
“Một kẻ hai mặt như cậu ta, cũng đáng để Mộc tổng che chở?” Chu Mãng lạnh lùng nhìn Lâm Phong.
“Chu tổng, có gì chúng ta qua bên ngoài rồi nói.” Mộc Nhược Na nhíu mày, không muốn làm lớn chuyện này.
Nhưng Chu Mãng không cho Mộc Nhược Na cơ hội này, loại người khoe khoang như anh ta, chưa từng biết cái gì gọi là ra bên ngoài nói.
Mặc dù anh ta đã thay đổi số liệu trong đó, nhưng anh ta không có cách nào giải thích, đúng là anh ta đã nhận tài nguyên được Chu Nghệ đưa tới, hơn nữa còn chấp nhận làm việc cho Chu Mãng.
“Lâm Phong, tôi tin cậu.” Mộc Nhược Na quay sang nhìn Lâm Phong, nhấn mạnh từng chữ một: “Tôi nghe cậu giải thích.”
Anh ta quay sang nhìn về phía Mộc Nhược Na, vẻ kinh ngạc và khiếp sợ trên mặt Mộc Nhược Na, gần như đâm nhói đôi mắt của anh ta.
Anh ta không muốn, anh ta không muốn làm vậy.
Nói xong, cấp dưới của Chu Mãng lấy chiếc usb từ chiếc túi trong suốt ra.
Mọi người lập tức chuyển tầm mắt nhìn về phía Lâm Phong.
Cố Hề Hề khẽ lên tiếng: “Chu tổng, anh có chứng cứ gì?”
“Chứng cứ?” Chu Mãng nhìn về phía Cố Hề Hề, khóe miệng nhếch lên nụ cười đểu của đám con nhà giàu: “Cám ơn cô Cố đã nhắc nhở, chỗ tôi đang có một chiếc usb, có lẽ có thể tìm được dấu vân tay của Lâm Phong trên đó. Không biết như vậy có được coi là chứng cứ không? Đây là hồ sơ dự thầu của Chu gia chúng tôi, mọi người có thể so sánh với hồ sơ dự thầu của công ty Danny, nhìn xem có giống nhau không?”