“Vâng.” Người đó ngồi ở trên đất, để người khác kiểm tra vết thương thuận tiện bôi thuốc cho anh ta.
Tiểu B bước nhanh đi qua, nói với Doãn Tư Thần: “Cái cây ăn thịt người này với loài sinh vật mà trước đây chúng ta gặp phải có điều không giống, vừa rồi tôi phát hiện ở phần rễ chính của nó, có rất nhiều thi thể. Chẳng mà, rất may mắn chính là, vốn không có thi thể của loài người.”
Doãn Tư Thần lập tức gật đầu: “Chuyện ngày hôm nay, không cần nói với Hề Hề,”
“Vâng.” Tất cả mọi người cùng lúc trả lời.
Bọn họ đều rõ ràng, vợ chủ tịch nếu như biết được nơi này có cây ăn thịt người, khẳng định lại muốn lo lắng rồi.
Mọi người đều đặc biệt ngưỡng mộ tình cảm của chủ tịch và vợ chủ tịch.
Toàn là phản ứng bản năng mà muốn bảo vệ đối phương.
“Tiếp tục tiến về trước tìm kiếm.” Doãn Tư Thần hạ mệnh lệnh: “Mở ra đội hình chiến đấu, tôi đi xem thử cái cây kia.”
“Chủ tịch, vẫn là để tôi đi cho.” Tiểu B đứng ra, nói: “Tôi đối với sinh vật học tương đối có hiểu biết.”
“Không cần, tự mình tôi là được rồi.” Doãn Tư Thần rút dao găm ra, cẩn thận tỉ mỉ mà kiểm tra một phen, nói: “Trên người tôi đem theo thuốc thử Hirayama điều chế, chỉ cần là thực vật, chỉ cần còn sống trên hành tinh này, thì không có một loại nào có thể chống chọi được với sự ăn mòn của thuốc thử này.”
Đây chính là sự kiêu ngạo của một chuyên gia hóa sinh!
Hirayama Jiro có thể thõa mãn uống một ly rồi!
Tiểu B thấy Doãn Tư Thần kiên trì, cũng không khuyên nhủ nữa, chỉ là lúc đội ngũ tản ra, phương hướng là hướng về phương hướng của Doãn Tư Thần.
Một khi Doãn Tư Thần có chuyện bất thường gì, bọn họ lập tức liền có thể kéo trở về.
Bước chân nhẹ nhàng của Doãn Tư Thần ở trong rừng cây nhảy về phía trước.
Khi anh đứng ở trước mặt cái cây ăn thịt người cực lớn kia, ngược lại nhịn không được hít một ngụm khí lạnh!
Tán cây của cái cây đó, gần như có hơn mấy trăm mét vuông, chạc cây tầng tầng lớp lớp, giống như là cây dù rất lớn, không có cỏ mọc dưới dù.
Chính là một cái cây như vậy, lại vươn ra xa tới mười mấy mét, quấn chặt một người cấp dưới của anh.
Doãn Tư Thần cầm lấy kính viễn vọng, đem cái cây quan sát vô cùng kỹ càng một lần, nhìn thấy dưới cây xương trắng ỉu xìu, hiển nhiên đều là bị thú săn bắt làm mồi.
Doãn Tư Thần tuy không phải là chuyên gia sinh vật học, nhưng mà ít nhiều cũng có nghe nói, thực vật ăn thịt lớn nhất được biết đến là Nepenthes rajah biết săn mồi là động vật có vú nhỏ. Hơn nữa cây ăn thịt người chỉ thực vật ăn thịt không giống nhau trong truyền thuyết, loại có thân hình to lớn đến có thể giết chết thậm chí có thể chiếm đoạt một con người hoặc động vật có thân hình lớn khác. Dù cho có các loại báo cáo ghi chép có liên quan không thể khẳng định được, trước mắt chưa có chứng cứ tồn tại cụ thể của thực vật này, do đó sự tồn tại của loại thực vật này tạm thời vẫn là câu đố.
Cũng chính là nói, bây giừo chưa có báo cáo tài liệu lịch sử cụ thể, nó thật sự có thể chiếm đoạt tính mạng của một con người.
Bởi vì nó thực sự là quá to lớn rồi!
Thể tích to lớn như vậy, độc tố thả ra, giết chết một người trưởng thành, có lẽ chẳng tốn hơi sức nào.
Doãn Tư Thần vốn không hề tham công mạo hiểm đi vào, mà là lùi lại phía sau sau khi đến một cái khoảng cách an toàn, mới dùng phương thức liên lạc của bản thân liên lạc với Hirayama Jiro đnag ở trong căn cứ nhỏ hậu phương của bọn họ.
“Hirayama, chỗ này của tôi có thứ cậu có hứng thú, mau đến đây!” Sau khi Doãn Tư Thần gửi tin nhắn này đi, lại bổ sung thêm một tin: “Đừng để Hề Hề biết.”