Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1588


“Tôi hiểu rồi.”


Mặc Tử Hân hừ lạnh một tiếng.


“Tên gian trá Doãn Tư Thần kia thật là biết cách chơi đùa lòng người mà!”


“Xin lỗi, Tử Hân, tôi không cố ý giấu giếm anh chuyện này.”


Vẻ mặt Cố Hề Hề đầy áy náy xin lỗi.


“Việc này cứ giao cho tôi làm là được rồi, tôi cũng không muốn liên lụy tới anh nữa.”


“Đã chậm mất rồi.”


Mặc Tử Hân nói.


“Đã tham gia rồi sao còn có thể rút lui được chứ. Tôi đã phân phó Tử Huyên cố gắng cầm cự hỏa lực ở bên kia. Chúng ta bên này chỉ cần gắng gượng hết sức chờ đợi cứu viện đến là mọi chuyện ổn thỏa.”


Cố Hề Hề lo lắng nói.


“Bên này tôi cũng đã chuẩn bị đầy đủ các loại phương tiện, nhưng không ngờ tên cậu bảy nhà họ Khúc đó lại điên cuồng đến thế, lại thuê thêm hai đội ngũ nữa đến tấn công. Như vậy bên phía anh ta hiện giờ ước chừng cũng đã hơn năm trăm người, mà bên phía chúng ta, nhiều lắm cũng chỉ hơn ba trăm người mà thôi.”


“Được rồi, nơi này cứ giao cho tôi.”


Mặc Tử Hân nhẹ nhàng vỗ vai Cố Hề Hề và nói.


“Em biết đấy dù gì tôi cũng là người xuất thân từ nhà họ Mặc, từ bé cũng đã được học tập từ ông nội tôi rất nhiều điều, vì thế tôi tin rằng năng lực của tôi đủ để chiến đấu trong trận chiến phòng thủ này! Em cũng đừng nghi ngờ năng lực của tôi thế chứ!”


“Đương nhiên là tôi tin tưởng vào năng lực anh rồi, chỉ là tôi không muốn kéo thêm nhiều người vô tội vào sự việc lần này.”


Vẻ mặt Cố Hề Hề nhìn anh ta đầy áy náy.


“Chỉ là không ngờ cuối cùng cũng lại kéo anh vào chuyện này.”


“Phụ nữ nên tránh xa chiến trường.”


Mặc Tử Hân phụ giúp Cố Hề Hề quay về, đối với Tiểu Vương và Dư Khiết mà căn dặn kỹ càng.


“Hai người phụ trách việc trông chừng cô ấy, đừng cho cô ấy đi loạn khắp nơi, hiểu không?”


Tiểu Vương và Dư Khiết nghe xong lời căn dặn liền cùng nhau gật đầu.


“Đã hiểu.”


Cố Hề Hề còn muốn nói gì nữa, nhưng Mặc Tử Hân lúc này lại nói thêm.


“Khúc Tranh Minh đang ở đâu? Trận chiến này vì anh ta mà mới khơi mào, hiện tại tình hình đã như thế nào rồi mà anh ta còn trốn chui trốn nhủi như thế chứ! Mau gọi anh ta ra đây.”


Ngay khi Cố Hề Hề vừa định mở miệng liền nghe thấy giọng nói của Khúc Tranh Minh từ xa vọng lại.


“Nếu tổng giám đốc Mặc đã nói trận chiến vì tôi mà mới nổ ra thì tôi làm sao có thể trốn và giả vờ như không thấy được chứ?”


Cố Hề Hề nhìn lên và thấy rằng anh ta lúc này đã thay đổi bằng một bộ đồ ngụy trang trong rừng, trên mặt vẽ loạn những kí hiệu kỳ lạ để che giấu danh tính, điệu bộ ăn chơi trác táng của anh ta như tan biến sạch sẽ, thay vào đó là một khí thế quyết tâm hừng hực sát phạt mọi đối thủ.


“Tổng giám đốc Mặc, cảm ơn anh rất nhiều.”


Khúc Tranh Minh quay sang nói với Mặc Tử Hân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK