Hiện tại nhân viên của tập đoàn tài chính Mặc thị, bất kể là ở chức vụ nào, đều có bằng tiếng Anh cấp sáu, nào có chuyên môn nào cần tiếng Anh chuyên ngành?
Sắp xếp cho Lý Tư, chẳng qua chỉ là thêm một nhân viên lễ tân mà thôi.
Phải biết, lễ tân của tập đoàn tài chính Mặc thị đều là những người tốt nghiệp từ các trường danh tiếng và cầm vô số giải thưởng.
Cho dù Lý Tư làm lễ tân, thì cũng chỉ là cái đệm lót.
“Lễ tân cũng tốt.” Mặc Tử Hân nói: “Chỉ là tìm ít chuyện cho cô ta làm, làm được hay không không quan trọng.”
Ngược lại lễ tân cũng không tiếp xúc được với những chuyện cơ mật cấp cao.
Lý Tư bên kia còn rất hào hứng.
Cô ta cảm thấy làm lễ tân, không phải là mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Mặc Tử Hân rồi hay sao?
Chỉ cần anh ta đến công ty, chắc chắn là phải đi ngang qua quầy lễ tân, như vậy thì cô ta có thể tăng độ yêu thích của anh ta rồi!
Mấy năm trước, bởi vì cô ta tuỳ hứng, đắc tội với Cố Hề Hề, khiến cho Mặc Tử Hân suýt thì ngó lơ với cô ta nữa, suýt chút nữa cô ta đã mất đi Mặc Tử Hân rồi.
Nếu như không phải bố mẹ cô ta chết vì trả thù, Mặc Tử Hân cũng sẽ không đi gặp cô ta dù chỉ một chút.
Bây giờ nói gì thì cô ta cũng không thể phạm sai lầm lần nữa.
Cô ta đã không còn gì để có thể dựa dẫm nữa rồi.
Chỉ đành không ngừng tăng độ yêu thích, tranh thủ sớm ngày dỗ dành Mặc Tử Hân, sau đó thuận lợi gả cho anh, trở thành mợ chủ của nhà họ Mặc!
Rất nhanh đã hết ngày chủ nhật.
Ngày đi làm thứ nhất, Lý Tư mặc quần áo hoàn toàn mới, đến trụ sở chính của tập đoàn tài chính Mặc thị để báo cáo.
Lý Tư chờ đợi dài cả cổ, tha thiết mong ngóng bóng dáng của Mặc Tử Hân. Nhưng mà đợi từ sáng sớm đến tận buổi trưa, cô ta đều không nhìn thấy Mặc Tử Hân đâu. Lý Tư nhất thời cuống lên, hỏi người khác: “Anh Tử Hân sao còn chưa tới công ty?”
Hai em gái lễ tân sợ hết hồn khi nghe thấy cách gọi của Lý Tư, lập tức phản ứng lại. Người trước mắt chính là người đi cửa sau đến trải nghiệm cuộc sống, bọn họ cũng không dám đắc tội, bèn nói: “Tổng giám đốc Mặc sẽ không đến công ty mỗi ngày. Rất nhiều lúc, trợ lý sẽ mang chuyện trong công ty đi tìm anh ấy xử lý.”
Lý Tư xệ mặt: “Có ý gì? Nói vậy là, tôi tới công ty đi làm, cũng sẽ không nhìn thấy anh Tử Hân rồi hả?”
Em gái lễ tân nhìn cô ta với nét mặt một lời khó nói hết, không thể không trả lời cô ta: “Tùy tình huống, phần lớn thời gian sẽ là như vậy đó ạ.”
Lý Tư càng thêm mất hứng.
Cô ta quyết định mình phải đi ra ngoài tìm Mặc Tử Hân, cô ta không thể bị cản trở ở chỗ này. Nếu vậy thì làm sao tăng độ yêu thích của anh ta dành cho cô ta đây?
Đúng lúc đó, Dư Khiết từ bên ngoài vội vã đi vào.
Em gái lễ tân lập tức đứng thẳng người chào hỏi Dư Khiết: “Chào buổi sáng luật sư Dư Khiết!”
Dư Khiết cũng không nhìn, cô ấy cúi đầu vội vã chào hỏi một chút: “Chào buổi sáng!”