Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1616


Có lời nói này của Dư Khiết, khiến cho những người trong nhà càng thêm mong đợi.


Ngay cả Tiểu Vương, cũng không quan tâm đến việc kiểm kê, háo hức chờ Dư Khiết đưa người này đến đây.


Đậu Miêu cong môi nói với Tiểu Vương: “Cậu cũng đang mong đợi đấy à. Cũng không thử nghĩ xem, mợ chủ của chúng ta là người như thế nào? Phong thái đó, tri thức thu được qua sự từng trải đó, không thể nào bị những sản phẩm kém chất lượng đó bắt chước được.”


Thẩm Khả Khả chỉ vào Đậu Miêu, cười nói: “Nhìn xem, người này còn chưa được gặp, Đậu Miêu đã bắt đầu bảo vệ rồi. Đậu Miêu, trong mắt cậu, có phải mợ chủ là nữ thần độc nhất rồi!”


“Điều đó là đương nhiên rồi.” Đậu Miêu trưng ra vẻ mặt tự hào: “Đó là điều chắc chắn!”


Vài người trong phòng cười lớn, Cố Hề Hề lắc đầu bất lực: “Các người.”


Bây giờ trong số ba trợ lý, ngoại trừ Tiểu Vương đã có đối tượng rồi, thì Đậu Miêu và Thẩm Khả Khả vẫn còn là độc thân.


Thẩm Khả Khả đối với hôn nhân hoàn toàn thất vọng, còn Đậu Miêu lại cảm thấy bản thân mình chưa đủ ưu tú, không đủ tư cách để nói chuyện yêu đương.


Mặc Tử Huyên đang ăn vặt, nói: “Đậu Miêu nói có lý, bất kể giống nhau như thế nào, suy cho cùng cũng không phải là cậu.”


Cố Hề Hề nói: “Tớ chỉ tò mò không biết cô ấy giống tớ ở điểm nào, không nói cô ấy có thể thay thế tớ. Mấy người nghĩ đây là tiểu thuyết khoa học viễn tưởng à?”


“Này này, tớ chỉ đơn thuần là tò mò thôi.” Mặc Tử Huyên cười toe toét nói: “Nếu trên đời này còn có người muốn mạo danh cậu, tớ cảm thấy việc đầu tiên nên làm không phải vội vàng phẫu thuật thẩm mỹ, mà là đem hàng triệu cuốn sách trong phòng sách của nhà họ Vân xem xong đi rồi hẳn nói tiếp.”


Bọn họ đang nói cười rôm rả, thì bên ngoài có người bước vào: “Mợ chủ, cô Mặc, luật sư Dư Khiết đã dẫn người đến rồi.”


“Mau mời vào đi.” Mấy người trong phòng đồng thời dừng lại thứ mà họ đang làm trên tay, đỏ mắt chờ mong nhìn ra ngoài cửa.


Một lúc sau, Dư Khiết dẫn người đi vào.


Dư Khiết đã quen thuộc với bọn họ, cũng không nói chuyện, cô ấy đứng sang một bên, đứng cùng Tiểu Vương.


Tiết Tuyết từ lúc vào cho đến giờ vẫn không dám ngẩng đầu lên, cứ như vậy đứng ở nơi đó, rụt rè chào hỏi: “Mợ chủ, cô Mặc, tôi tên là Tiết Tuyết, là người nhà họ Tiết.”


Khi Cố Hề Hề thoạt nhìn Tiết Tuyết, cô ngay lập tức há hốc miệng.


Qủa thật không cần nói nữa.


Tiết Tuyết này thực sự rất giống cô, ánh mắt bất an này, thật sự gần giống như khi cô còn là một cán bộ lãnh đạo nhỏ trong công ty năm đó.


Diện mạo đó không nói là rất giống, nhưng cũng giống đến năm, sáu phần.


Hơn nữa Cố Hề Hề có thể nhìn ra, Tiết Tuyết này trời sinh đã có dáng vẻ như vậy, chứ không phải động qua dao kéo phẫu thuật thẩm mỹ.


Điều này thật sự càng hiếm thấy hơn.


Mặc Tử Huyên cũng nhịn không được mà nói: “Thật sự là rất giống.”


Đậu Miêu khịt mũi một tiếng, không nói, nhưng mà rõ ràng là không đồng ý.


Tiểu Vương nhìn thấy Dư Khiết đang khó hiểu, thế là ghé vào bên tai Dư Khiết, đem chuyện xảy ra vừa nãy, giải thích qua một lượt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK