Nhất Nhiễm ngay lập tức hiểu ý Vân Mạc Dung, quay lại nhìn cô: “Vân Nặc, em thật sự quá thông minh! Anh có chút không nỡ để em đi.”
Vân Mạc Dung nhẹ giọng nói: “Nếu anh thật sự chỉ mới hai mươi tám tuổi, sao có thể có nhiều thân phận như vậy? Trừ phi phía sau anh có một gia tộc lớn chống đỡ, ví dụ như Doãn Tư Thần, chẳng hạn như Mặc Tử Hân. Hai người bọn họ có thể nhanh chóng điều khiển tai mắt của một thành phố, là vì được thừa hưởng và tích lũy hàng trăm năm của nhà họ Doãn và nhà họ Mặc ở phía sau. Còn anh thì sao? Gốc rễ của anh là trong rừng rậm nguyên thủy, anh lại có thể chuẩn bị nhiều như vậy ở đây… Vậy thì chỉ có một lời giải thích, số tuổi của anh là giả.”
”Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao chúng ta lại bị hấp dẫn bởi máu huyết thống.” Nhất Nhiễm thở dài, nói: “Em cũng thật là, quá hiểu tôi rồi. Một cô gái thông minh như vậy, làm sao tôi có thể bằng lòng buông tay đây?”
Vân Mạc Dung nhấc chén trà lên, cầm trên tay, nói tiếp: “Nếu tôi đoán không nhầm, ngoài là người thừa kế của dòng dõi giàu có ở Mexico, anh còn những chức danh nào khác nữa? Anh dùng những thân phận này, để xây dựng một hệ thống rộng lớn, sau đó anh sẽ lợi dụng hệ thống này, để đạt được mục đích của mình.”
Nhất Nhiễm gật đầu, mỉm cười và nói: “Phải, em đoán đúng rồi. Tôi vẫn còn rất rất nhiều thân phận mà người khác không biết. Và tuổi của tôi, tôi thực sự không phải là hai mươi tám tuổi nhưng cụ thể thì tôi cũng không nhớ nữa rồi. Bởi vì tuổi của mỗi thân phận là khác nhau, nhớ đi nhớ lại, chính tôi cũng không rõ nữa. Chắc năm nay tôi đã ba mươi chín tuổi rồi thì phải? Có lẽ là như vậy. Sao vậy? Chê tôi già sao?”
Vân Mạc Dung không nói, chỉ cười cười.
”Ba mươi chín tuổi, đối với đàn ông mà nói, vẫn là độ tuổi hoàng kim.” Nhất Nhiễm có chút thiếu tự tin không thể giải thích được, không có cách nào, chị em nhà họ Vân năm nay đều chưa tới ba mươi tuổi.
So sánh như vậy, hình như có chút già thật.
Dù gì thì cũng hơn họ chín tuổi.
”Ba mươi chín tuổi, đủ rồi.” Vân Mạc Dung gật gật đầu: “Tuổi này, đủ để anh làm rất nhiều việc. Tuy nhiên, anh trông không giống một người đàn ông ba mươi chín tuổi.”
Giống như một chàng trai hai lăm, hai sáu tuổi thôi.
Có vẻ như vị thầy tế của bộ tộc Nhiễm vẫn khác với nhà chiêm tinh của dòng họ Vân.
Bà nội vì bói toán, hiển nhiên già nua hơn nhiều so với các bà cụ khác cùng tuổi ở Nhà họ Doãn.
Mà Nhất Nhiễm, dù đã thấu chi sức lực của sinh mệnh nhưng trông anh vẫn rất trẻ trung, không thấy dấu vết của thời gian.
Thật là không công bằng.
”Nếu như em đang nghi ngờ năng lực của tôi, tôi cũng không ngại tự gắng mà làm.” Nhất Nhiễm nhìn Vân Mạc Dung cười: “Tuy rằng thân thể của tôi cũng không phải là tốt lắm, nhưng để cho em tự nhiên tiếp nhận và mang thai, vẫn không có vấn đề gì.”
Mặt Vân Mạc Dung hiện lên sự phẫn nộ: “Nhất Nhiễm!”
Nhất Nhiễm cười lớn: “Được rồi được rồi, không trêu em nữa. Tuy rằng, anh rất muốn tự mình có con với em. Nhưng anh cũng biết là không thể được voi đòi tiên, nếu không sẽ thật sự chọc giận em, anh sẽ mất cả chì lẫn chài, lợi bất cập hại.”
Nghe thấy câu trả lời của Nhất Nhiễm, nét mặt Vân Mạc Dung dịu đi một chút.
Biết rằng bản thân sẽ không làm khó mình, Vân Mạc Dung có thể lên kế hoạch một cách dễ dàng.
”Tôi không muốn quá nhàn rỗi.” Vân Mạc Dung nói: “Tìm cho tôi việc gì đó làm đi.”
“Em cảm thấy em có thể làm được việc gì?” Nhất Nhiễm nhìn Vân Mạc Dung cười cười, làn da trắng sứ, dưới nắng mặt trời có thể nhìn rõ mạch máu xanh của cô ấy.