Nghe được lời mẹ Tiểu Vương nói, trong lòng Tiểu A lại có cảm giác không thoải mái khó hiểu.
Mình điên rồi sao?
Vương Uông xem mắt với ai thì liên quan gì đến mình đâu?
Vì sao mình lại không thoải mái?
Quả nhiên là điên rồi!
“Vậy ạ? Để cháu gọi điện thoại cho chủ tịch trước.” Tiểu A ngắt lời mẹ Tiểu Vương, xoay người đi gọi điện thoại cho Cố Hề Hề, nói lại cho cô nghe chuyện bên này.
Sau khi nghe xong, Cố Hề Hề lập tức cười nói: “Được, không thành vấn đề, tôi thay Tư Thần cho anh nghỉ đó. Chúng tôi còn phải ở lại đây ba bốn ngày nữa, hai người trở về kịp là được.”
Tiểu A trầm thấp đáp lại.
Cố Hề Hề còn nói thêm: “Tiểu A, nếu anh thật sự thích Tiểu Vương thì đừng bỏ qua. Mẹ Tiểu vương nói có lý, tuy rằng nơi này là thành thị nhỏ nhưng cuộc sống ở đây rất an nhàn. Nếu Tiểu Vương ở ngoài không gặp được duyên phận của mình, cô ấy có thể kiếm một khoản tiền, trở lại cuộc sống nông thôn cũng không phải không thể. Có một số việc, một số tình cảm, một khi bỏ qua là thật sự không thể quay đầu nữa. Cố gắng nắm chắc đi.”
Tiểu A: “Vâng, cảm ơn cô nhắc nhở, tôi sẽ lưu ý.”
Cúp điện thoại, Cố Hề Hề còn không kịp cảm khái thì chợt nghe thấy giọng nói chứa ý cười của Doãn Tư Thần truyền đến từ phía sau: “Em cũng biết có một số việc, có một số tình cảm, một khi bỏ qua thì sẽ không quay đầu lại được. Vậy em còn muốn bỏ qua anh à?”
Cố Hề Hề đột nhiên quay đầu lại, đỏ mặt nói: “Em, đây là em nói Tiểu A mà! Em cũng không nói chuyện của chúng ta! Hơn nữa Tiểu A là trợ lý của anh, tự anh lo lắng một chút đi có được không?”
“Không phải có em lo lắng thay anh rồi à?” Doãn Tư Thần cười đến điên đảo chúng sinh.
“Em cũng không thể bao biện làm thay chứ?” Ánh mắt Cố Hề Hề dao động, không dám nhìn thẳng Doãn Tư Thần.
“Có thể, vì sao lại không thể? Người của anh, chuyện của anh, em đều có thể làm chủ.” Doãn Tư Thần nghiêng người tới, ngữ khí mang theo sự nghi hoặc: “Vừa rồi không phải em đã thay anh làm chủ, cho Tiểu A nghỉ mấy ngày à? Làm tốt lắm, về sau ngày nghỉ của bọn họ do em quyết định!”
Mặt Cố Hề Hề càng đỏ hơn: “Em, em, em đó là dễ nói…”
“Không sao cả, dù em ở trạng thái nào thì lời em nói đều tính.” Doãn Tư Thần khẽ cười một tiếng: “Chuyện của hai người bọn họ cứ để bọn họ tự giải quyết, tiếp theo chúng ta nói chuyện của chúng ta đi?”
“Em với anh có chuyện gì để nói đâu?” Mặt Cố Hề Hề càng ngày càng đỏ.
“Rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều chuyện.” Doãn Tư Thần được voi đòi tiên, thổi một hơi bên tai Cố Hề hề: “Có lời nói cả một đời, phải nói với em một chút.”
Đên kia, sau khi cúp điện thoại, Tiểu A xoay người nói với mẹ Tiểu Vương: “Đã được đồng ý, đại khái Tiểu Vương có ba ngày nghỉ nữa.”
“Thật sao? Vậy thật sự cảm ơn cháu!” Mẹ Tiểu Vương hưng phấn lôi kéo tay Tiểu A, không khỏi cảm khái: “Tiểu Hạ, điều kiện của cháu tốt như vậy, dì muốn giới thiệu đối tượng cho cháu, cũng không biết cô gái như thế nào có thể xứng với cháu đây! Ai, thật đúng là đứa trẻ tốt!”
Tốt đến mức, con gái của dì cũng không xứng!
Tiểu A há miệng thở dốc, thiếu chút nữa là thốt ra: Nếu không dì giới thiệu con gái dì cho cháu đi!