“Đúng vậy, chị ấy và tôi là không thể tách rời.” Cố Hề Hề cười nói: “Tôi tới đây để chính thức thông báo với anh rằng hiện tại hợp đồng của Ngọc Đan Hương đã được chuyển giao cho tôi. Chờ anh khỏe lại, chúng ta sẽ ký hợp đồng, hợp đồng ký kết xong rồi thì anh hãy quay về đi, sau này đừng đến đây nữa.”
“Đây là muốn đuổi tôi đi sao?” Nhất Nhiễm cười nhạt.
“Xem là như vậy đi.” Cố Hề Hề gật đầu và quyết định nói ra sự thật: “Tình yêu của anh dành cho chị ấy thực sự là gánh nặng cho cả hai. Cơ thể của anh không thể chịu đựng nổi sức ép, chị gái của tôi cũng đang sống rất hạnh phúc, tôi cũng không muốn gây sức ép cho anh làm gì.”
“Cố Hề Hề, cô cũng từng trải qua việc yêu mà không đến được với nhau, sao lại không thể bao dung hơn với tôi chứ?” Nhất Nhiễm ngắt lời Cố Hề Hề, yếu ớt nói: “Năm đó, khi cô ở cùng Doãn Tư Thần, không phải cũng có nhiều người và nhiều thứ gây cản trở sao? Nhưng mà các người vẫn ở bên nhau. Bây giờ đến lượt tôi, tại sao các người không để tôi cạnh tranh công bằng?”
“Tôi khác với anh. Thứ nhất, tôi và Tư Thần yêu nhau. Thứ hai, chúng tôi luôn là vợ chồng hợp pháp. Thứ ba, những trở ngại giữa chúng tôi đều có thể vượt qua.” Cố Hề Hề dựng lên ba ngón tay: “Nhưng anh thì sao chứ? Chị gái tôi không thích anh, đó chắc chắn chỉ là tình cảm đơn phương của anh. Chị gái tôi và anh rể có một mối quan hệ rất tốt đẹp, cả đời này cũng sẽ không thay đổi, vì vậy anh không có cơ hội.”
“Sức khỏe của anh cũng không tốt. Loại chuyện này đối với anh không hề có lợi ích gì.” Cố Hề Hề nói: “Tôi thật sự lo lắng cho anh đó!”
“Mạc Dung nhờ cô nói những điều này đúng không?” Nhất Nhiễm cười khổ: “Tôi biết rồi. Tôi sẽ không bám lấy cô ấy nữa.”
Nói xong, Nhất Nhiễm quay đầu tỏ vẻ không muốn nói nữa.
Cố Hề Hề thở dài: “Anh nghỉ ngơi cho tốt đi.”
Nói xong, cô đứng dậy rời khỏi phòng bệnh.
Tiểu Vương chờ bên ngoài, nghe động tĩnh bên trong, không khỏi nhiều chuyện mà hỏi: “Mợ chủ, người này đang theo đuổi mợ chủ Tưởng sao?”
Cố Hề Hề tỏ vẻ bất lực, nói với trợ lý: “Đúng vậy, lúc tôi mới nghe nói, tôi cũng thấy không thể tin được. Chị gái của tôi luôn tốt bụng và trung thực như vậy, người chỉ cần gặp vài lần là đã điên cuồng theo đuổi, tôi lần đầu tiên gặp được người đàn ông si tình như vậy. Chẳng trách chị gái nhờ tôi giải quyết hộ chuyện này. Chuyện này thật sự không nặng không nhẹ. Nhất Nhiễm này là người của một gia tộc lớn danh tiếng đến từ Mexico, bắt nạt người ta như vậy, sau này gặp được người lớn trong nhà họ, thật khó nói chuyện. Nhưng nếu không cự tuyệt, cứ để anh ta tiếp tục ôm mộng tưởng phi thực tế, không phải là làm hại anh ta sao?”
Tiểu Vương cười nói: “Không còn cách nào, con gái nhà họ Vân thật sự quá xuất sắc. Năm đó, Tổng giám đốc Mặc cũng không phải vì cô…”
Tiểu Vương chợt nhận ra mình lỡ miệng, vội vàng che miệng lại.
Cố Hề Hề trừng mắt nhìn cô ấy: “Cũng may là Tư Thần không có ở đây, nếu không lại ghen cho mà xem.”
Đôi mắt cười của Tiểu Vương cười cong lên.
Không lâu sau khi Cố Hề Hề trở lại công ty, lại một cuộc điện thoại gọi Cố Hề Hề đến bệnh viện.
“Xảy ra chuyện gì nữa vậy?” Cố Hề Hề nhíu mày lo lắng: “Lúc tôi rời đi không phải là đã ổn rồi sao?”
Đèn trong phòng cấp cứu bật sáng.
Cô y tá giải thích với Cố Hề Hề: “Chúng tôi cũng không biết. Đột nhiên phát hiện ra dấu hiệu sinh tồn của anh ta không ổn định. Trước khi chúng tôi gọi bác sĩ đến, anh ta đã ngất đi, nhịp tim giảm xuống còn ba mươi và huyết áp của anh ta tụt xuống năm mươi, cho nên tôi vội vàng đẩy đến phòng cấp cứu.”
Cố Hề Hề ngồi trên ghế trong hành lang, nhưng không thể hiểu được tại sao lại đột nhiên biến thành như vậy.
Tiểu Vương ở bên cạnh dường như đã nghĩ ra điều gì, nói nhỏ với Cố Hề Hề: “Mợ chủ, cô nói xem có phải là do ta bị mợ chủ Tưởng cự tuyệt nên có ý định muốn chết không vậy?”