Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 815


Bởi vì cẩn thận nên lệnh bài hổ phù này chưa bao giờ rời khỏi người Tam hoàng tử.


Nhưng mà có một biện pháp có thể khiến người đàn ông cam tâm tình nguyện cởi bỏ đai lưng, chủ động lấy ra hổ phù…


Ngón tay Vân Tử Tiêu bưng chén rượu, cô nhịn không được mà cuộn mình lại một chút.


Xem ra nếu muốn có tiến triển thì buổi tối hôm nay ắt phải hy sinh một chút!


“Đậu Đỏ, nàng đang suy nghĩ cái gì thế? Sao lại xuất thần như vậy?” Tam hoàng tử bình tĩnh nhìn Vân Tử Tiêu, ánh mắt hắn có chút men say.


Vân Tử Tiêu mỉm cười trả lời: “Tam hoàng tử lại gọi sai tên rồi, Anh Nương vẫn luôn là Anh Nương, không phải là Đậu Đỏ.”


“Không, nàng là Đậu Đỏ, là nàng!” Hốc mắt Tam hoàng tử ẩm ướt: “Hôm nay là ngày giỗ của nàng, ta đến thăm nàng!”


Lông mi Vân Tử Tiêu run khẽ: “Đã nhiều năm như vậy mà Điện hạ vẫn nhớ rõ sao?”


Tam hoàng tử đột nhiên nắm chặt ngón tay Vân Tử Tiêu, xúc động nhìn Vân Tử Tiêu: “Đậu Đỏ, là năm đó ta không tốt, không bảo vệ được nàng, để cho hoàng hậu giận chó đánh mèo lên nàng…”


Vân Tử Tiêu nghe Tam hoàng tử lải nhải nói chuyện trong quá khứ, sau đó không nói một lời mà rót đầy một chén rượu cho Tam hoàng tử.


Mắt thấy Tam hoàng tử đã muốn say, Vân Tử Tiêu đưa tay đỡ Tam hoàng tử nói: “Điện hạ, ngài nên trở về rồi.”


Tam hoàng tử quay người lại, lập tức ôm lấy Vân Tử Tiêu: “Hôm nay ta sẽ nghỉ ngơi ở chỗ này của nàng.”


Vân Tử Tiêu cười cười, nói: “Vậy thì điện hạ, để ta gọi nô tỳ dọn dẹp phòng cho ngài rồi hầu hạ điện hạ nghỉ ngơi nhé.”


Nói xong câu đó, Vân Tử Tiêu nói với thái giám gần Tam hoàng tử: “Vẫn luôn là ngươi chăm sóc cho điện hạ nên hôm nay ngươi cũng đi chăm sóc đi!”


Tiểu thái giám thở phào nhẹ nhõm: “Vẫn là cô nương Anh hiểu lý lẽ.”


Nói xong, tiểu thái giám đi qua đỡ lấy Tam hoàng tử.


Vân Tử Tiêu nhanh chóng rút tay về.


Vừa rồi, từ ngực tam hoàng tử, cô đã sờ được sự hiện diện của lệnh bài hổ phù.


Nhưng bây giờ có quá nhiều người xung quanh nên cô không tiện hành động.


Chỉ có thể chờ sau khi Tam hoàng tử đã ngủ say mới có thể trộm hổ phù từ trong tay Tam hoàng tử.


Rất nhanh, màn đêm đã buông xuống.


Tam hoàng tử dưới sự trợ giúp của tiểu thái giám ở bên người, đã nghỉ ngơi ở trong phòng khách của Tiêu Vân Tử.


Chờ đến thời điểm những người đều ra khỏi cửa, Vân Tử Tiêu nhìn gương, từ từ tẩy trang, thay đổi thành một gương mặt khác.


Thành hay bại còn phải xem đêm nay!


Trong mấy tháng nay, biểu hiện của Vân Tử Tiêu đặc biệt trong sáng.


Không nguyện ý qua lại thân mật với Tam hoàng tử dù chỉ một chút, ngay cả ý tứ trèo cao cũng không có luôn.


Dần dần, người ở bên Tam hoàng tử cũng hiểu được, vị cô nương này thật sự không có suy nghĩ bước vào phủ của Tam hoàng tử, không muốn làm người bề trên.


Cho nên, họ cũng dần dần buông lỏng cảnh giác với Vân Tử Tiêu.


Vân Tử Tiêu nhìn khuôn mặt hoàn toàn xa lạ trong gương, véo mũi giả của mình, cùng với khuôn mặt tròn lớn có thể dán ra, nhẹ nhàng nở nụ cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK