Sắc mặt Vân Mạc Dung bỗng nhiên thay đổi!
Theo bản năng kiểm tra qua thân thể của mình không phát hiện thấy điều gì bất thường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Vân Mạc Dung đi giày xong thì đi ra bên ngoài, cô phát hiện ra đây là một biệt thự lớn, tất cả cửa sổ đều dùng rèm che kín, ánh sáng không thể xuyên thấu vào nên bất kể đêm hay ngày, sáng hay tối đều sáng đèn.
Đây là nơi nào?
Tại sao mình lại ở nơi này?
Trong đầu Vân Mạc Dung lập tức hiện lên khuôn mặt Nhất Nhiễm.
Là anh ta!
Tên khốn kia!
Lại lợi dụng sự tin tưởng của cô mà bắt cóc cô!
Vân Mạc Dung xoay người muốn tìm cửa ra ngoài nghĩ cách rời đi.
“Tỉnh lại rồi sao?” Sau lưng truyền đến giọng nói của Nhất.
Vân Mạc Dung đột nhiên quay người lại thì thấy Nhất Nhiễm mặc áo sơ mi màu đen và quần dài cùng màu, cả người anh ta mang khí thế rừng rậm nguyên thuỷ.
“Anh tốt nhất nên chết tâm đi.” Vân Mạc Dung thản nhiên nói: “Tôi sẽ không để anh được như ý đâu.”
“Em nói là, xâm phạm em sao?” Nhất Nhiễm cười: “Không, tôi sẽ không làm chuyện như vậy. Dĩ nhiên nếu em nguyện ý thì tôi cũng sẽ phối hợp.”
Trên mặt Vân Mạc Dung hiện lên sự tức giận, Nhất Nhiễm lập tức bổ sung: “Em không muốn thì tôi sẽ không miễn cưỡng em.”
Vân Mạc Dung lúc này mới thở hắt ra.
“Tôi lựa chọn cách là lấy gen của em kết hợp với gen của tôi, sau đó tìm một người phụ nữ sinh ra đứa bé này.” Nhất Nhiễm cười rạng rỡ: “Nhìn xem biện pháp này có hay không? Cũng không miễn cưỡng em làm chuyện em không thích, tôi cũng không cần làm chuyện xấu hổ với em, còn có thể tạo ra một đứa trẻ chung của chúng ta! Đứa bé này sẽ là đại tư tế đời sau của bộ lạc Nhiễm chúng tôi, thừa kế bộ lạc của tôi.”
Sắc mặt Vân Mạc Dung lại tiếp tục thay đổi: “Nhất Nhiễm, anh điên rồi! Tôi sẽ không phối hợp với anh đâu!”
“Xin lỗi, em không có quyền lựa chọn.” Nhất Nhiễm bình tĩnh nhìn Vân Mạc Dung: “Thân là con gái nhà họ Vân, đứa trẻ của em nhất định sẽ thừa kế huyết mạch nhà chiêm tinh của họ Vân.”
“Vậy thì sao? Có quan hệ gì với anh ư? Nhà chiêm tinh của nhà họ Vân chỉ chịu trách nhiệm với nhà họ Vân, sẽ không trở thành đại tư tế như anh!” Vân Mạc Dung thật sự không hiểu.
“Vân Nặc.” Nhất Nhiễm bình tĩnh nhìn cô: “Chẳng lẽ em không biết nhà chiêm tinh thật ra chính là một ý nghĩa khác của đại tư tế sao?”
Đáy lòng Vân Mạc Dung hoảng hốt.
“Nếu không thì làm sao tôi lại phải tìm đến em? Đương nhiên là suy đoán số mệnh mà ra nha.” Nhất Nhiễm trả lời: “Chỉ là ở nhà họ Vân em gọi là nhà chiêm tinh, còn ở bộ lạc chúng tôi gọi là đại tư tế mà thôi! Đều là người có năng lực xem bói và suy đoán số mệnh. Mà đứa bé của chúng ta có huyết mạch của tôi và em sẽ cùng lúc có được năng lực của đại tư tế và nhà chiêm tinh, làm sao lại không phải là đại tư tế của bộ lạc Nhiễm tôi được?”
Vân Mạc Dung hoàn toàn hoảng sợ.
Tại sao có thể như vậy?