Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 807


“Vậy việc dò xét kết thúc rồi, ta có thể rời đi rồi chưa?” Vân Tử Tiêu nhàn nhạt mở miệng hỏi.


“Không kịp rồi.” Lệnh Hồ Thương bỗng nhiên mở miệng nói: “Có người tới. Đi theo ta!”


Tiếng nói vừa dứt, Lệnh Hồ Thương giơ tay lên lập tức đẩy mộ ra, chỉ thấy phía sau bia mộ trong nháy mắt xuất hiện một cửa hang đen thui.


“Đi xuống!” Lệnh Hồ Thương không nói lời nào đẩy Vân Tử Tiêu cùng nhau nhảy xuống.


Thân hình Vân Tử Tiêu vừa mới chìm vào trong bóng tối, liền nghe được cách đó không xa truyền tới một giọng nói: “Hầu gia, ngài nói xem, Lệnh Hồ Thương bọn họ có thể bị mắc lừa không?”


Vân Tử Tiêu không kịp nghe được Vân Hầu gia trả lời, bởi vì bọn họ từ một cái miệng như miệng giếng hắc động rơi xuống.


Vân Tử Tiêu đang chuẩn bị lợi dụng vũ khí trong tay khống chế xuống tốc độ rơi xuống của mình, ngang hông bỗng nhiên truyền tới một lực, đưa cô nhẹ lung lay bay đi ra một đoạn khoảng cách xa, tất cả sức lượng rơi xuống trong nháy mắt biến mất.


Đại khái là thời gian hít thở hai cái, hai người liền nhẹ nhàng rơi xuống đất.


Một giây kế tiếp, vốn là không gian bóng tối, bỗng bừng sáng.


lực bên ngang hông, trong nháy mắt biến mất.


Lệnh Hồ Thương khôi phục lại hình dáng lạnh lùng vừa nãy.


Vân Tử Tiêu thông minh không có hỏi gì cả.


“Bọn họ rất nhanh có thể đuổi tới. Lệnh Hồ Thương đè thấp giọng nói nói: “Mật đạo này đi thông tới Vân phủ, tiếp theo thì phải dựa vào nàng rồi.”


Vân Tử Tiêu không hiểu ý những lời này.


Nhưng mà, chờ tới khi Vân Tử Tiêu đi theo Lệnh Hồ Thương bò lên, liền hiểu ý nghĩa của những lời này.


Cái lối đi này lại thông với viện của Đại thiếu gia Vân phủ Vân Tiêu Nhiên!


Viện của Vân Tiêu Nhiên, cũng không nằm trong Vân phủ, mà là ở bên cạnh Vân phủ. Hai biệt viện lớn thông với nhau.


Vân Hầu gia đối với vị này con trai độc nhất này thật sự là cưng chiều quá mà.


Còn chưa có lập gia đình, đã làm viện riêng ở bên ngoài còn thông với nhà chính.


Lúc này Vân Tiêu Nhiên chắc là đi theo cha bận rộn ở bên ngoài, hình như không có ở đây, cho nên cả viện đều rất an tĩnh.


Lệnh Hồ Thương mang Vân Tử Tiêu nhảy lên nóc nhà, giọng thanh đạm nói: “Cha nàng rất coi trọng vị con trai độc nhất này, tất cả bảo bối và đồ quan trọng đều không phải tự mình giữ, mà ở trong nhà này. Điều này, nàng sẽ không phải cũng không biết chứ?”


Vân Tử Tiêu cũng nói giọng thanh đạm: “Công tử, nếu như ta nói ta thật sự không biết, ngươi sẽ tin sao? Còn nữa, hắn ta không phải cha ta, nhị tiểu thư của Vân phủ đã chết rồi.”


Lệnh Hồ Thương nhẹ nở nụ cười, giơ tay lên đẩy Vân Tử Tiêu một cái: “Tiếp theo, phải xem bản lĩnh của nàng rồi!”


Vân Tử Tiêu chỉ cảm thấy sau lưng truyền tới một lực đạo, thân thể không tự chủ được liền từ nóc nhà rơi xuống.


Vân Tử Tiêu kinh ngạc, ngay sau đó đưa ra phản ứng chính xác nhất.


Ngoại trừ thỉnh thoảng Hồng Loan hay xoi mói ra, thì những người khác cũng biểu hiện rất tốt.


Hôm nay, là thời gian tới lượt nghỉ trong doanh trại.


Vân Tử Tiêu định đi tìm Vân gia đối phó một chút việc không hay này, thuận tiện lấy thuốc giải tháng sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK