Lâm Phong rửa xong trái cây mang đến, ánh mắt vô tình quét qua màn hình, lập tức sững sờ.
Tài liệu Mộc Nhược Na đang tải xuống, vừa vặn chính là hạng mục đấu thầu mà Chu Nghệ từng nói qua với anh ta.
Mục tiêu nhiệm vụ đang ở trước mắt, mà Mộc Nhược Na không ở đây, Lâm Phong dễ như trở bàn tay!
Uy hiếp của Chu Nghệ vẫn văng vẳng bên tai anh ta.
Lâm Phong hai tay run lên, đưa về phía con chuột.
Mộc Nhược Na đang rửa tay, liền nghe thấy giọng nói của Lâm Phong mang theo một tia không tự nhiên nói: “Nhược Na, cô muốn ăn cái gì, để nhân viên quản lí nghiệp vụ mang đến.”
Đây chính là điểm tốt của nghiệp vụ cao cấp.
Cái gì cũng có thể giao đến.
“Không càn đâu.” Mộc Nhược Na trả lời: “Tôi vừa mới gọi điện thoại cho trợ lí của tôi, cô ấy một lát nữa sẽ lái xe đến đây đón tôi.”
Mộc Nhược Na mở cửa ra, nói: “Trong công ty xảy ra chút chuyện, tôi phải nhanh chóng trở về một chuyến. Xe của tôi, tạm thời để ở chỗ anh trước, sau này có thời gian sẽ có người lái trở về.”
Sắc mặt Lâm Phong không thay đổi ừm một tiếng: “Vậy tôi tiễn chị đi.”
“Không cần đâu.” Mộc Nhược Na thu dọn đồ đạc của mình, giơ cổ tay lên xem xem thời gian, nói: “Hiện tại tôi sẽ đi xuống, lập tức sẽ đến thôi.”
Lâm Phong lưu luyến tiễn Mộc Nhược Na đến thang máy.
“Được rồi, trở lại đi.” Mộc Nhược Na cười nói: “Lần sau có sấm sét, báo trước gọi trợ lí và người đại diện của bản thân đến. Tôi trở về đây! Đừng tiễn nữa!”
Lâm Phong cắn khoé môi nói: “Vậy được rồi, lần sau có thời gian, nhất định phải đến đấy!”
“Biết rồi.” Mộc Nhược Na cười cười, quay người liền vào thang máy, một lát liền đến lầu dưới.
Nhìn con số thang máy thay đổi, Lâm Phong chốc lát dựa vào trên tường, nửa ngày không nói chuyện.
Anh ta vừa mới copy văn kiện kia của Mộc Nhược Na.
Chỉ cần anh ta đưa văn kiện này cho Chu Nghệ, vậy giao dịch giữa anh ta và Chu Nghệ sẽ tính là đã chính thức hoàn thành.
Nhưng, thật sự phải đưa cho cô ta sao?
Phản bội Mộc Nhược Na, anh ta thật sự sẽ không hối hận chứ?
Lâm Phong trong nháy mắt rơi vào trong rối loạn.
Một bên khác, Mộc Nhược Na vừa lên xe, trợ lí liền xin lỗi cô ấy: “Chủ tịch Mộc, xin lỗi, tôi vừa mới gửi sai văn kiện cho chị, tôi nhầm lẫn văn kiện đấu thầu trước đây thành văn kiện mới gửi cho chị.”
Mộc Nhược Na cũng không phải bà sếp hà khắc, chỉ là vỗ vỗ vai của cô ta nói: “Không có lần sau!”
“Vâng ạ!” Trợ lí thấy Mộc Nhược Na không hề trách cô ta, lúc này mới hoàn toàn yên tâm: “Chủ tịch Mộc, chị yên tâm, lần này chúng ta nhất định có thể lấy được đấu thầu này!”
“Được rồi, về công ti trước đã.” Mộc Nhược Na cười nói: “Chúng ta cùng nhau thảo luận một chút về tiêu chuẩn này.”
“Vâng.” Trợ lí nhanh chóng lái xe xuyên thành phố, chảy ra nước đọng thật dày, một đường đi thẳng trở về đến công ti.
Lâm phong đang chuẩn bị trở về phòng, điện thoại đột nhiên vang lên, Lâm Phong nhìn thấy số điện thoại, đồng tử đột nhiên co lại.