Đây không phải là tự tìm cái chết thì là gì!
Cố Hề Hề là ai?
Trong não anh trai cô ta chứa cứt à?
Thậm chí cả Cố Hề Hề cũng dám mơ tưởng đến!
Khó trách người bên ngoài đều đặt cho Chu Mãng biệt hiệu: Mãng xác cứt.
Không phải xác cứt thì là gì!
Vì vậy, giá cổ phiếu của Chu gia sụt giảm nhanh hơn, tất cả những đối tác có quan hệ làm ăn với Chu gia đều chấm dứt hợp tác. Không những không thu hồi lại được tiền đầu tư, còn bị mấy ngân hàng đòi nợ.
Trong lúc Chu Nghệ sứt đầu bể trán chống đỡ cục diện rối rắm này, cô ta lại phát hiện ra mẹ ruột của mình – Chu phu nhân, cuỗm hết tất cả đồ trang sức châu báu và một phần tiền mặt trong nhà, cùng bỏ trốn với tình nhân của mình!
Cuối cùng Chu Nghệ đã hiểu rõ, thế nào gọi là trời lạnh rồi cho chúng phá sản đi!
Dưới sự hợp tác của Doãn gia và Mặc gia, Chu gia không thể nào chống đỡ nổi nữa.
Có lẽ con trai trưởng Chu gia đã nhìn thấy rõ kết cục này, biết Chu gia không thể nào giữ được nữa, vì vậy đã tráng sĩ đoạn cổ tay, bán tháo cổ phiếu trong tay, sau đó chuẩn bị hết hộ chiếu, vé máy bay, không muốn thứ gì cả, cũng không mang theo thứ gì cả, chỉ cầm tiền chạy mất.
Anh ta đi rồi, Chu gia chỉ còn lại một mình Chu Nghệ.
Bây giờ thì hay rồi, liên lụy đến cả Chu gia!
Cứ nghĩ thành phố X cách thành phố N rất xa, ngoài tầm tay của Doãn Tư Thần, Doãn Tư Thần muốn giết chết Chu gia cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nào biết, chưa đầy hai ngày sau, Mặc gia cũng ra tay!
Chỉ nửa tháng ngắn ngủi, Chu gia đã từng hiển hách một thời, đã hoàn toàn sụp đổ, không còn chút tro tàn.
Chu Nghệ đã từng là người cao cao tại thương, bây giờ như chó nhà có tang, chạy khắp nơi để trốn nợ.
Hôm nay, Chu Nghệ móc ra tờ mười đồng nhăn nhúm trên người, mua một ly mì gói, rót nước nóng ở cửa hàng tiện lợi, ăn qua loa cho xong bữa.
Lúc này, trên ti vi trong cửa hàng tiện lợi chiếu đến phần quảng cáo của chương trình gameshow.
Lâm Phong trong ti vi mặc bộ đồ rạng rỡ như ánh mặt trời, tương tác với sao nữ khác.
Chu Nghệ hoảng hốt nhìn Lâm Phong trên ti vi, cảm giác mình đã không còn biết người đàn ông này nữa.
Lâm Phong trong quá khứ, chỉ là một trong những mặt trắng nhỏ được cô ta bao dưỡng, nơm nớp lo sợ quỳ xuống bên chân cô ta, lấy lòng cô ta.
Nhưng bây giờ thì sao?
Cô ta như chó nhà có tang, hoang mang không biết đến ngày mai.
Mà Lâm Phong lại có Mộc Nhược Na che chở, cô ta muốn động cũng không động vào được.
Chu Nghệ ăn ngấu nghiến từng miếng mì trong ly, nước mắt lã chã rơi xuống.
Cô ta đã hối hận rất nhiều lần, tại sao cô ta lại để Lâm Phong tiếp xúc với Mộc Nhược Na, tại sao lại nghe lời anh trai, ăn cắp hồ sơ dự thầu của công ty Danny, tại sao lại để anh trai đi tham dự buổi đấu thầu.
Nếu cô ta không làm vậy, có phải những chuyện này sẽ không xảy ra?
Chu Nghệ ăn hết ly mì gói, lau nước mắt trên mặt, kéo mũ xuống, xoay người đi đến bệnh viện.
Chu lão gia đã phẫu thuật xong, bây giờ còn chưa tỉnh lại.