Hóa ra đây mới chính là tiên cảnh.
Ngày hôm sau.
Lúc Dư Khiết vừa mới rời giường, liền nhìn thấy Lý Tư đang đứng chặn ở cửa phòng của cô ta, nhìn mình với ánh mắt lạnh lùng như một con rắn độc.
Dư Khiết hoảng sợ: “Cô muốn làm gì?”
Lý Tư thu hồi ánh mắt lại, thản nhiên nói: “Tôi sợ là cô đã quên chuyện đồng ý với tôi tối hôm qua.”
“Cái gì cơ?” Dư Khiết vừa nói xong, nhìn thấy ánh mắt của Lý Tư thay đổi, lập tức nói thêm vào: “À, cô nói là chuyện cô muốn mời khách hả? Tôi còn nhớ mà, vậy cô định khi nào thì mời khách?”
“Vậy thì ngày mai đi.” Lúc này Lý Tư mới hài lòng nói: “Tôi sẽ thu xếp mọi thứ thật cẩn thận, nhất định sẽ làm cho mọi người hài lòng.”
Dư Khiết luôn cảm thấy mình nghe thấy hơi u ám thì phải.
Lý Tư muốn làm cái gì vậy chứ?
Thật sự có phải là chỉ đơn giản mời khách thôi không?
“Ngoài mời tôi và Hùng Hùng ra, còn có người khác không?” Dư Khiết hỏi.
“Có chứ.” Lý Tư chậm rãi nói: “Tôi còn mời cả bạn bè của Hùng Hùng, còn có mấy công tử nhà giàu trước từng hẹn hò qua nữa.”
Dư Khiết dừng ăn lại một chút.
Chỉ cần Lý Tư có chuyện để làm là tốt rồi, sẽ không ngồi suy nghĩ linh tinh nữa.
Chỉ là những công tử nhà giàu kia là nể mặt Tổng giám đốc Mặc mới không thể không tới đúng không?
Lý Tư… Thật sự là không biết phải nói gì nữa.
Dư Khiết gật đầu: “Vậy được rồi, ngày mai tôi sẽ đến đúng giờ.”
“Tốt nhất là cô nên nhớ kĩ mà đừng đến muốn, nếu không…” Lý Tư nở một nụ cười xót xa.
Sau lưng Dư Khiết như dựng hết cả tóc gáy lên.
Cô ta luôn cảm thấy Lý Tư càng ngày càng giống với nhân vật trong vụ án kia.
Không không không, chắc chắn là cô ta nghĩ sai rồi.
Đây chỉ là bệnh nghề nghiệp của cô ta mà thôi.
Lý Tư sẽ không như vậy đâu.
Hôm nay Lý Tư mời khách, Dư Khiết sợ Lý Tư lại phát bệnh ra nên cô ta đã mặc lễ phục đến tham dự.
Quả nhiên là Lý Tư rất hài lòng với sự thức thời của Dư Khiết.
Hôm nay có rất nhiều người đến, hầu hết đều là bạn bè của Hùng Hùng, chỉ có bốn người là trước kia từng hẹn hò với Lý Tư.
Những người khác đều là gửi quà đến chứ người không đến.
Đương nhiên những người đó không liên quan gì đến Lý Tư cả, còn chẳng muốn liên quan gì đến Lý Tư.
Nếu không phải vì nể mặt Mặc Tử Hân, có khi đến quà cũng chẳng có.
Dường như Lý Tư cùng chẳng để ý đến.
Hôm nay màn biểu diễn của cô ta, đều là để dành cho Dư Khiết.
Cô ta muốn khiến cho Dư Khiết xấu mặt trước mặt mọi người, đem đóng đinh cô ta vào sự nhục nhã, khiến cho cô ta cả đời này cũng không thể đứng lên được nữa.
Dư Khiết biết khá nhiều người ở đây, vì vậy cô ta bình tĩnh chào hỏi từng người một, sau đó âm thầm quan sát phản ứng của Lý Tư.