Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 902


Bục cao được tạc từ loại đá có khả năng chống ăn mòn của mưa gió.


Các ký tự trên bục rất kỳ quặc và rất khó phân biệt.


Ở đây chỉ có vài người, mà họ đều không am hiểu về khảo cổ nên không ai có thể nhận ra được ký tự đó viết gì.


Doãn Tư Thần im lặng một lúc, rồi sau đó anh quyết định yêu cầu sự giúp đỡ từ xa, và cuộc gọi video được kết nối trực tiếp đến nhà họ Vân.


Doãn Tư Thần không dám nói với bố vợ rằng hai cô con gái của ông đã mất tích, anh chỉ nói với ông rằng anh và đội khảo cổ ở bên ngoài đã tìm thấy một điều thú vị và muốn nhờ ông giám định nó.


Khi Vân tiên sinh xem đoạn video do Doãn Tư Thần gửi đến, ông nhận ra ngay: “Đây là một loại đàn tế chuyên dùng để cúng tế. Nói xem, con đã tìm thấy nó ở đâu vậy?”


Khi trời sáng dần, mọi người lặng lẽ thức dậy thu dọn hành lý trong ánh ban mai yếu ớt.


Cố Hề Hề cũng dậy sớm, nhưng tối hôm qua ngủ không yên, bữa sáng là do người khác chuẩn bị.


Mộc Nhược Na đi tới giúp Cố Hề Hề thu dọn hành lý, thấy sắc mặt Cố Hề Hề không tốt lắm, cô ấy muốn nói rồi lại thôi.


Cô ấy vốn dĩ muốn thuyết phục Cố Hề Hề đừng theo qua đó, nhưng nghĩ đến quan hệ giữa Vân Mạc Dung và Cố Hề Hề, cô ấy lại nuốt xuống câu nói này.


Người khác không biết tình cảm của chị em nhà họ Vân, chứ cô ấy còn không rõ hay sao?


Vân Mạc Dung chính là Vân Nặc.


Vân Nặc, Vân Hề.


Vốn dĩ là hai chị em sinh đôi không thể tách rời.


Vì vậy, Cố Hề Hề nhất định phải đi cho dù biết rõ là lên núi đao xuống biển lửa.


Vì vậy, Mộc Nhược Na hoàn toàn không thuyết phục cô không đi mà cô ấy sẽ cùng đi để chăm sóc cho cô.


Chị em tốt, không cần phải giải thích nhiều lời.


Mọi người im lặng ăn sáng, sau đó thu dọn hành lý, tháo rời lều trại, cho vào ba lô.


Mọi người đều mang một ba lô lớn trên lưng tiến lên phía trước.


Dù sao đi nữa, mọi người đều quen với việc hành quân với hành trang nặng, sức nặng này chẳng là gì đối với bọn họ.


Ngay cả Cố Hề Hề và Hirayama Jiro thân thể yếu ớt cũng đang tự xách ba lô của chính mình, có thể thấy thể lực của mỗi người đều đã được cải thiện hơn nhiều.


Con đường mới được mở ngày hôm qua đã suôn sẻ hơn rất nhiều.


Mọi người đã đi hết một đường mà không gặp bất kỳ nguy hiểm nào.


Những động vật và thực vật có thể gây nguy hiểm đã được dọn sạch bảy tám phần.


Cho dù một ít bị sa lưới cũng đều bị đi trước giết chết.


Tiểu B vẫn đi theo sát Cố Hề Hề và có trách nhiệm bí mật bảo vệ sự an toàn của cô ấy.


Túi xách của Hề Hề không nặng lắm nhưng đi lâu sẽ có cảm giác mỏi.


Cố Hề Hề không hề kêu ca mà chỉ im lặng chịu đựng.


Đoàn người lẳng lặng đi cả nửa ngày, tạm thời nghỉ ngơi sửa sang lại một chỗ đất trống trải.


Doãn Tư Thần cầm kính viễn vọng lên, cẩn thận nhìn theo hướng anh nhìn thấy đêm qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK