Mặt Tiểu Vương lần thứ hai ửng đỏ: “Thật ngại quá, tôi không có ý đó.”
“Tôi cũng không có ý đó.” Tiểu A nhanh chóng trả lời.
Đầu tiên bố mẹ Tiểu Vương sửng sốt một chút, sau đó lập tức phản ứng lại, mau chóng nhiệt tình chào đón: “Hoá ra là lãnh đạo của Vương Uông à! Khách quý đến nhà, mời vào mời vào!”
Tiểu Vương và Tiểu A mang theo một đống quà lớn tiến vào nhà, cực kỳ giống dáng vẻ con gái và con rể trở về quê.
Em trai của Tiểu Vương, năm này vừa trưởng thành, chính là đang ở tuổi thanh niên trai tráng.
Ban đầu cậu cũng cho rằng chị gái dẫn bạn trai về nhà, vậy nên trong mắt tràn đầy sự xoi mói và đánh giá.
Sau khi nghe lời giải thích, phát hiện đây không phải anh rể tương lại của mình, cậu lại mơ hồ cảm thấy có chút tiếc nuối.
Không gì khác.
Vì ngoại hình của Tiểu A thực ra còn rất ổn.
Ngẫm lại mà xem, có thể làm trợ lý cấp cao nhất của tập đoàn Doãn thị, ngoại hình sao có thể kém được?
Cho dù là hình tượng hay là phong thái, cũng không thể kém.
Vậy nên, em trai Tiểu Vương bắt đầu tiếc nuối. Cậu trách sao chị của cậu lại không có bản lĩnh, trèo lên được một anh rể tốt như vậy chứ.
Tiểu A khách sáo trò chuyện vài câu với người nhà họ Vương, phát hiện suy nghĩ trước kia của anh hoàn toàn sai lệch.
Có thể là vì chuyện của Thẩm Khả Khả, Tiểu A đối với gia đình của Vương Uông cũng có ấn tượng ban đầu và thành kiến nhất định, cảm thấy Vương Uông xuất thân từ một huyện nhỏ như Phúc Kiến, đại khái cũng sẽ nhỏ mọn giống như gia đình của Thẩm Khả Khả.
Dù sao tư tưởng của rất nhiều người ở Phúc Kiến bên này đều là trọng nam khinh nữ.
Bọn họ cảm thấy con trai mới là quan trọng nhất, con gái đều là hàng lỗ vốn.
Nhưng mà nhà của Tiểu Vương thật sự không phải như thế.
Tuy rằng ở đây cũng trọng nam khinh nữ, thế nhưng nhà Tiểu Vương đã thật sự xem như được ở trong một gia đình rất tốt.
Cho dù con trai rất quan trọng, nhưng con gái cũng xem được xem là quan trọng như là thế.
Ít nhất em trai Tiểu Vương cũng có lương tâm, đối xử với chị gái không hề hô to gọi nhỏ, ngược lại rất tôn trọng người chị gái này.
Thừa dịp Tiểu A và bố Vương trò chuyện, mẹ Vương ở trong bếp bận bịu nấu nướng, Tiểu Vương kéo em trai mình vào trong phòng, mở miệng hỏi: “Chuyện của em xử lý ổn thoả cả chứ?”
Em trai Tiểu Vương có chút xấu hổ, lẩm bẩm nói: “Xử lý ổn thoả rồi, đều do mẹ mình, cứ bắt chị phải trả tiền! Thực ra không trả cũng vậy thôi!”
Em trai Tiểu Vương hiện tại đang học lớp 12, bởi vì đánh nhau với bạn học cùng trường, khiến đầu đối phương phải khâu ba mũi, đối phương đòi một số tiền bồi thường lớn. Vậy nên bố mẹ Tiểu Vương mới sốt ruột gọi Tiểu Vương gửi tiền về nhà. Bọn họ lo lắng em trai Tiểu Vương sẽ bị đuổi học bởi vì đánh nhau.
Một gia đình công nhân bình thường, tạo điều kiện cho hai đứa trẻ đi học, trong nhà thật sự là nghèo rớt mùng tơi.