Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 975


“Cô chủ!” Vệ sĩ của Vân Mạc Dung vội vàng chạy tới, nhìn thấy Vân Mạc Dung ngồi trên mặt đất và gương mặt ửng đỏ một cách bất thường của Nhất Nhiễm, nhất thời sửng sốt, không biết nên nói gì.


“Anh ấy trúng thuốc rồi, đã hôn mê.” Vân Mạc Dung lên tiếng nói: “Đưa anh ấy đến bệnh viện, cái chỗ mà lần trước anh ấy đã nhập viện. Tôi sẽ theo sau.”


“Vâng.” Vài vệ sĩ nhanh chóng mang theo Nhất Nhiễm đã bất tỉnh rời khỏi câu lạc bộ.


Vân Mạc Dung chậm rãi từ dưới đất đứng lên, mở vòi nước, dội một chút nước lạnh lên mặt, ép bản thân bình tĩnh lại.


Bình tĩnh, bình tĩnh, không thể chỉ vì một vài lời nói của anh ấy mà mất lý trí được.


Tưởng Dật Hải tin tưởng cô ấy như vậy, cô ấy không thể phụ lòng tin này của anh ta.


Vân Mạc Dung lấy điện thoại ra và gọi cho Cố Hề Hề: “Vân Hề, giúp chị một việc.”


Cố Hề Hề chỉ trong nháy mắt đã đến.


Vừa nhìn thấy Vân Mạc Dung và dáng vẻ chật vật của cô ấy, sắc mặt của cô đột nhiên thay đổi, khí thế vợ tổng giám đốc đột nhiên bùng phát mãnh liệt:


“Cái tên không có mắt đó, vậy mà dám thất lễ với chị sao! Giờ em đi xử lý anh ta ngay!”


Vân Mạc Dung kéo Cố Hề Hề lại: “Em đừng có nghe mấy lời đồn đại đó, cả người chị ướt như thế này, là do chị tự làm.”


“Vậy chị sao rồi?” Cố Hề Hề khó hiểu nhìn cô ấy: “Đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không?”


“Vân Hề, chị phải làm sao đây?” Lần đầu tiên Vân Mạc Dung cảm thấy không biết làm thế nào, một Vân Mạc Dung trước nay luôn trầm tĩnh tự tin, thế mà nay lại lộ ra vẻ hoang mang như vậy.


“Thật sự xảy ra chuyện rồi sao.” Cố Hề Hề nhìn thấy vẻ mặt của Vân Mạc Dung có chút không đúng, liền nhanh chóng đưa cô ấy đi tìm đại một phòng rồi vào trong ngồi:


“Chị, chị mau nói ra đi, chỉ cần em có thể làm được, em sẽ giúp chị làm thật ổn thoả.”


“Nhất Nhiễm anh ta…” Vân Mạc Dung cảm thấy hơi khó nói.


Loại chuyện này làm sao có thể không biết xấu hổ mà nói ra được đây?


Cố Hề Hề lại nghĩ rằng Nhất Nhiễm lại bị bệnh, lập tức nói: “À, chị tính nhờ em đến bệnh viện thăm anh ta đúng không? Vậy được, cứ giao cho em.”


“Không phải!” Vân Mạc Dung cắn răng quyết định nói cho Cố Hề Hề biết sự thật:


“Vừa rồi, Nhất Nhiễm bị người ta bỏ thuốc ở chỗ này, anh ta là tự nguyện, anh ta một lòng muốn chết.”


“Hả?” Đôi lông mày ưa nhìn của Cố Hề Hề lập tức nhướng lên, cái biểu cảm đó trông vô cùng giống với bộ dạng của Doãn Tư Thần lúc ngạc nhiên.


Đúng là tướng phu thê!


“Anh ta nói, anh ta thích chị.” Vân Mạc Dung nắm lấy tay của Cố Hề Hề, nói: “Chị đã từ chối rồi. Nhưng nhìn thấy anh ta giày vò bản thân như thế, khiến chị có chút không nhịn được.”


Cố Hề Hề mở to miệng.


Cô đã nghĩ qua vô số khả năng, nhưng chỉ duy nhất việc này là cô chưa từng nghĩ qua.


Kể từ ba năm trước, sau khi cô thuận lợi kết hôn với Doãn Tư Thần xong, thì chưa bao giờ gặp phải chuyện tương tự như vậy nữa.


Mà gương mặt của Vân Mạc Dung thua xa Vân Nặc của năm đó rất nhiều, cho nên Cố Hề Hề chưa bao giờ nghĩ đến điều này.


“Chị không thể làm chuyện có lỗi với anh rể của em được.”


Vân Mạc Dung cắn răng nói: “Sau này chị không thể tiếp tục gặp anh ấy nữa! Về hợp đồng chuyển nhượng dây chuyền sản xuất hương Ngọc Đan Hương, em cứ thương lượng với anh ta là được!”


“Chị, sẽ không phải là chị thật sự bị cảm động rồi chứ?” Cố Hề Hề nhìn Vân Mạc Dung với vẻ khó tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK