Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 939


Cố Hề Hề đứng ở một bên khoanh tay, nhìn anh Nhất Nhiễm nói: “Anh kì thực là đặc biệt phiền hà đó! Rốt cuộc có chuyện gì lại khiến anh một hai đòi xuất viện cho bằng được vậy? Nói đi, tôi xử lý giúp anh. Là đón người hả? Hay là đi bàn chuyện làm ăn?”


“Đều không phải.” Anh Nhất Nhiễm hiền hòa cười cười, nói: “Là tôi đặt trước một căn biệt thự có vườn, hôm nay là ngày bàn giao chính thức rồi. Tôi là chủ nhà, dù sao cũng phải đi lấy chìa khóa chứ? Vốn dĩ tôi có nói với đối phương bên kia bảo anh ta mang qua, nhưng mà bên đó nói nhất định phải đích thân tôi đi qua đó. Mấy cô thấy đó, tôi cũng hết cách rồi!”


Về điểm này, Cố Hề Hề đúng là không thể trách móc được.


Thời buổi này có một số đơn vị đúng là rất quái dị.


Nhất định phải tự mình đem thẻ căn cước đi giải quyết, nếu không thì không đưa cái gì hết.


Bởi vì nhà họ Doãn có thân thế cách biệt, cho nên Cố Hề Hề đến tận bây giờ cũng không cần làm những chuyện này.


Thế nhưng, người bình thường thì không thể có ngoại lệ như thế.


Anh Nhất Nhiễm là người ngoại quốc, ở xứ bản địa này cũng không có ai quen thuộc, cho dù có tiền cũng phải tuân theo những quy định này.


Vì thế, quả thật chuyện này không thể chỉ trích anh ta được.


“Với lại, tôi chỉ đi ký tên, nhận lại chìa khóa của tôi thôi, tôi sẽ nhanh chóng quay trở lại.” Anh Nhất Nhiễm thành khẩn nói: “Tôi sẽ không chạy lung tung khắp nơi đâu!”


Vân Mạc Dung bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: “Được rồi, tôi sẽ đi cùng với anh.”


“Thật ư? Vậy thì thật là ngại quá.” Vẻ mặt nhợt nhạt của anh Nhất Nhiễm ửng đỏ, dáng vẻ dường như vô cùng ngượng nghịu.


Y tá ở bên cạnh cũng nhịn không được, nói: “Anh Nhất Nhiễm, anh ngây ngô như thế, phải cẩn thận kẻo bị con gái lừa đó nha!”


“Hả?” Trên mặt anh Nhất Nhiễm hiện lên một vẻ mù mịt: “Vì sao lại có con gái lừa tôi?”


Cố Hề Hề đều cảm thấy không nỡ nhìn thẳng rồi.


Có thể chăm sóc cho anh ta có tính tình ngây ngô như thế, người nhà bọn họ cuối cùng là nghĩ như nào vậy?


Vân Mạc Dung cạn lời lắc lắc đầu, nói với y tá: “Phòng làm việc của bác sĩ ở đâu? Tôi đi làm chút thủ tục giúp anh ta.”


Y tá nhiệt tình hướng dẫn: “Bên này.”


Vân Mạc Dung tìm tới bác sĩ hỏi thăm tình huống, Cố Hề Hề đưa chiếc túi trên tay cho anh Nhất Nhiễm: “Nè, mẹ của tôi vừa mới làm bánh hoa. Cơ thể anh không tốt, không thể ăn nhiều, thỉnh thoảng ăn một miếng cũng không sao đâu. Bài thuốc của nhà họ Vân chúng tôi, ấy chính là vang danh cả nước đó.”


“Cho tôi sao? Trông đẹp thật, cám ơn cô nhiều!” Anh Nhất Nhiễm cầm lấy, trên mặt đều là một vẻ hớn hở vui mừng: “Cô thật sự là một cô gái rất tốt.”


“Tôi đã là mẹ của hai đứa con rồi đó.” Cố Hề Hề sửa lại cách xưng hô của anh ta: “Anh có thể gọi tôi là mợ Doãn.”


“Vậy tôi vẫn cứ gọi cô là Cố Hề Hề đi.” Anh Nhất Nhiễm mỉm cười nói: “Nhìn sơ qua cô vẫn giống hệt với một cô thiếu nữ.”


Cố Hề Hề lập tức nở nụ cười: “Được rồi, coi như là nể mặt anh biết nịnh hót, không có tức giận với anh đó.”


“Anh không có ý định liên lạc với gia đình sao?” Cố Hề Hề hỏi: “Cơ thể anh như này, tốt nhất vẫn nên cần có người ở bên cạnh chăm sóc thì tốt hơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK