Dư Khiết đứng một bên, mở miệng nói: “Bọn họ tới thì tới, tôi sẽ tính toán kĩ càng những chi phí của mấy ngày này cho họ.”
Thân là một luật sự, cố gắng giành lợi ích lớn nhất về cho khách hàng của mình là kỹ năng cơ bản.
Cô ấy sẽ không để những con sâu mọt kia thoát thân một cách dễ dàng.
Nghe thấy những lời của Dư Khiết, Mặc Tử Huyên bật cười, nói: “Giờ thì tớ cũng hiểu tại sao anh tớ lại phái Dư Khiết tới đây, có lẽ là để Dư Khiết giúp cậu tính toán sổ sách!”
Dư Khiết có vẻ hơi ngượng ngùng: “Đây là công việc của tôi.”
Cố Hề Hề cũng cười nói: “Được rồi, vậy thì đành phiền cậu rồi, Dư Khiết, tính toán cẩn thận những tổn thất của chúng ta, để cho họ bồi thường chúng ta đàng hoàng!”
“Được.” Nháy mắt Dư Khiết đã cài đặt chế độ luật sư, trả lời ngắn gọn: “Mình nhất định sẽ khiến họ hối hận vì đã tới đây chuyến này.”
Nói xong, mọi người trong phòng đều cười lớn.
Đây chính là sức hút của Dư Khiết.
Khi trong lòng mọi người đều biết rõ tình trạng khó xử, ngại ngùng của Dư Khiết nhưng vẫn có thể trò chuyện vui vẻ với cô ấy, đó đều là do cô ấy có đủ thông minh.
Một cô gái thông minh như vậy không thể bị sự ghen tuông không có ý nghĩa gì làm tổn hại.
Về phía Khúc Tranh Minh, tốc độ của anh ta cũng nhanh vô cùng.
Anh ta đã đổ hết mọi hỗn loạn lên người cậu bảy nhà họ Khúc, cái nồi trên người cậu bảy nhà họ Khúc có lẽ đã dày hơn chục mét rồi.
Dù sao hiện giờ anh ta cũng đã bị liệt vì trúng gió, có muốn giải thích cũng không thể nói ra được.
Chỉ có thể bị Khúc Tranh Minh đẩy tới trước mặt mọi người, trở thành đối tượng bị mọi người mắng chửi. Sau đó, Khúc Tranh Minh lại biểu diễn một cảnh anh em tình thâm, thu được làn sóng đồng tình và ủng hộ.
Nhà họ Khúc nhiều con cháu như vậy nhưng hiện giờ cũng chỉ còn lại Khúc Tranh Minh.
Không cần nghĩ cũng biết, cái nhà này đã thuộc về Khúc Tranh Minh.
Dù sao hiện giờ cậu bảy nhà họ Khúc đã bị liệt do bị trúng gió rồi.
Một dòng họ lớn như vậy cũng không thể giao cho một kẻ bị trúng gió chứ?
Vì thế nên Khúc Tranh Minh không cần tốn nhiều sức mà đã có thể túm gọn toàn bộ nhà họ Khúc.
Cộng thêm di chúc của ông cụ nhà họ Khúc, Khúc Tranh Minh thật sự không gặp bất kì trở ngại nào, chỉ mất vài ngày, anh ta đã có thể nắm trong tay phần lớn quyền lợi và thế lực của nhà họ Khúc.
Mấy ngày này, Khúc Tranh Minh vô cùng hăng hái, đẹp trai ngời ngời.
Mà Doãn Tư Thần cũng được coi là ân nhân của nhà họ Khúc vì đã ra tay giúp đỡ trong lúc khó khăn.
Khúc Tranh Minh vô cùng sảng khoái, cắt đất, mang lại nhiều lợi ích cho Doãn Tư Thần.
Về phía Mặc Tử Hân, Khúc Tranh Minh cũng không hề qua loa.
Anh ta chủ động mang lại cho nhà họ Mặc một đống lợi ích, hơn nữa còn bật đèn xanh trên địa bản của mình để giúp nhà họ Mặc thuận lợi trong việc mở rộng sản nghiệp ở Mã Lai.
Những người khác vừa nhìn vào đã biết, nhà họ Khúc đã lên cùng thuyền với nhà họ Doãn và nhà họ Mặc, vì thế càng không có ai dám xem thường Khúc Tranh Minh nữa.
Mặc dù trận đánh này đã khiến nhà họ Khúc bị tổn thất nặng nề, nhưng trâu yếu còn hơn bò khỏe, Khúc Tranh Minh cũng có không ít sản nghiệp ngầm của riêng anh ta.
Bởi vậy, hao tổn của nhà họ Khúc thật ra cũng không phải quá lớn, sớm muộn gì cũng sẽ bù đắp lại được.