Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1705


Thế giới này luôn ủng hộ những người thông minh và nỗ lực làm việc.


Cơ hội luôn được chuẩn bị thật tốt cho họ.


Cố Hề Hề nghe được tin này, cũng đặc biệt gửi lời nhắn chúc mừng cho Dư Khiết. Chúc cho cô mọi việc thuận lợi, có thể trở thành người mà cô muốn trở thành nhất.


Dư Khiết vui vẻ trả lời tin nhắn của Cố Hề Hề.


Dư Khiết vừa đặt điện thoại xuống, Tiết Tuyết đã gõ cửa tiến vào: “Chúc mừng cô đã giành được vé tiến vào xã hội thượng lưu. Tối nay là lễ chào mừng cô, tôi đã đặc biệt chuẩn bị cho cô một chiếc bánh kem lớn, đừng quá xúc động nhé!”


“Cảm ơn.” Dư Khiết nói nới Tiết Tuyết: “Còn có, chuyện hôm trước, cảm ơn cô.”


Tiết Tuyết nhún nhún vai: “Cũng tạm, tiện tay thôi.”


Tiệc chào mừng buổi tối không có quá nhiều người. Đại đa số họ là người của công ty, có điều có vài tổng giám đốc của công ty cũng đến làm khách, chẳng hạn như Tống Sĩ Triết.”


Tống Sĩ Triết là cháu trai của tổng giám đốc Tống. Sau khi tổng giám đốc Tống về nước, liền tiếp nhận chức vụ Tổng giám đốc một chi nhánh thuộc tập đoàn Mặc Thị.”


Nhà họ Tống trong mắt không ít người cũng có quyền thế rất mạnh.


Cho nên một khi Tống Sĩ Triết xuất hiện, đã thu hút không ít ánh nhìn.


Có điều, Tống Sĩ Triết vừa tiến vào, ánh mắt đã dán chặt lên người nhân vật chính ngày hôm nay, Dư Khiết.


“Dư Khiết, chúc mừng cô.” Tống Sĩ Triết đưa quà cho Dư Khiết: “Chúc mừng cô đã làm được những gì mình muốn.”


“Cảm ơn, rất vui vì anh cũng đến.” Dư Khiết mỉm cười nói: “Khoảng thời gian này, anh vẫn ổn chứ?”


“Vẫn ổn.” Ánh mắt Tống Sĩ Triết lóe lên một tia thẹn thùng, sau đó mở miệng nói: “Không biết thời gian tới có phải cô rất bận hay không, cô đã từng nhận lời một hôm nào đó để tôi mời cơm cô.”


Dư Khiết bật cười: “Xem tôi này, quên mất cả chuyện này rồi. Được, tôi đều được, có điều, phải hẹn trước chứ?”


“Được.” Tống Sĩ Triết vui vẻ nói: “Vậy tôi đợi điện thoại của cô.”


Phía xa, Lý Tư nhìn thấy Tống Sĩ Triết nói chuyện với Dư Khiết thì khinh thường bĩu môi.


Dựa vào đâu mà cô thì bị người ta hủy hoại, còn Dư Khiết vẫn có người đàn ông khác nhìn trúng?


Ha, cô ta không được phép.


Lý Tư bưng ly rượu đi về phía Tống Sĩ Triết: “Anh Tống, đã lâu không gặp.”


Tống Sĩ Triết sửng sốt, hết nửa ngày mới nhận ra người đối diện mình là ai.


Chỉ là, mới vài ngày không gặp, sao lại thay đổi nhiều đến vậy?


Lần trước Lý Tư vẫn chỉ là một cô gái nhà giàu tính khí hơi thất thường. Lần này Lý Tư khắp người đều tỏa lên một luồng khí khiến người khác thấy khó chịu.


“Hóa ra là cô Lý.” Tống Sĩ Triết khách khí gật đầu chào hỏi: “Đã lâu không gặp.”


“Sao anh Tống khách khí thế? Chúng ta dù sao cũng là người đã từng xem mắt mà.” Lý Tư nhìn Tống Sĩ Triết, thản nhiên dựa vào anh, muốn kéo gần khoảng cách của hai người: “Thật ra sau lần trước gặp anh Tống, tôi đã có…”


Tống Sĩ Triết cũng thản nhiên kéo dài khoảng cách với cô ta: “Xin lỗi, thất lễ rồi, hình như chú tôi đang gọi tôi.”


Nói xong, không đợi Lý Tư kịp phản ứng, anh đã xoay người tiến về chỗ tổng giám đốc Tống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK