Có không ít người xung quanh nở nụ cười hiểu ý.
Bọn họ cũng nghĩ như vậy.
Mặc dù Mộc Nhược Na là phụ nữ, nhưng ở trong giới thượng lưu, phú bà bao nuôi mặt trắng nhỏ cũng không phải là ít.
Bọn họ đều ngầm thừa nhận Lâm Phong là người được Mộc Nhược Na bao nuôi.
Mộc Nhược Na nhìn về phía Lâm Phong, lại nhìn về phía Chu Mãng, gật gật đầu nói: “Đúng là trắng hơn anh, trẻ tuổi hơn anh, cũng đẹp trai hơn anh. Chu tổng nói rất đúng, tự nhiên tôi rất hài lòng với giá trị nhan sắc của em trai tôi.”
Câu nói này của Mộc Nhược Na, đã xác định vị trí và thân phận của Lâm Phong trong lòng mình.
Là em trai, chứ không phải là tình nhân nhỏ.
Lâm Phong bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng, hai vành mắt dần ửng đỏ, cổ họng như nghẹn ngào.
Chu Mãng nhìn Cố Hề Hề đứng ở cách đó không xa, hừ lạnh, nói: “Mộc tổng che chở cho cậu ta như vậy, không sợ con chó này quay lại cắn chủ nhân mới là cô một cái à?”
Sắc mặt của Lâm Phong lại thay đổi, anh ta biết Chu Mãng muốn nói gì.
Anh ta muốn giải thích, nhưng lại không thể nào mở miệng, chỉ có thể nắm chặt tay thành quả đấm.
Mộc Nhược Na nhướn mày, nói: “Phải không? Vậy tôi xin chúc mừng Chu tổng trước.”
Đúng lúc này, có tiếng ồn ào náo động nhỏ từ bên ngoài truyền tới, có người hét lên: “Có kết quả đấu thầu rồi! Kết quả sắp được công bố!”
Chu Mãng lập tức dương dương đắc ý nhìn Cố Hề Hề đang đi tới, ngạo nghễ nói: “Cô Cố, chỉ cần cô đồng ý làm người phụ nữ của tôi, tôi sẽ đưa cho cô cái xưởng này.”
Đám người xung quanh nghe thấy vậy đều nhất thời hít một ngụm khí lạnh, có không ít người nhìn Chu Mãng bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc.
“Mộc tổng và cô Cố đều là con gái, nhưng cũng phải cẩn thận đấy!” Chu Mãng hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Phong, nói: “Đặc biệt là cô Cố, người đẹp yểu điệu như cô không chịu nổi chút tổn thương nào đâu.”
Mộc Nhược Na khẽ mỉm cười: “Vậy cũng không cần Chu tổng phải phí tâm.”
“Hừ.” Chu Mãng ngạo nghễ nói: “Mộc tổng đừng có đắc ý quá sớm. Lần tranh thầu này, người thắng chỉ có thể là tôi.”
Lâm Phong lập tức tránh tầm mắt đi, không nhìn Chu Mãng nữa.
Tại sao Chu gia lại có đứa con ngu xuẩn như vậy, dám đào cả góc tường của Doãn Tư Thần!
66666! Anh đúng là dũng sĩ đấy!!
Cố Hề Hề nghe thấy vậy cũng giận quá hóa cười: “Phải không? Chu tổng lấy đâu ra lòng tin lớn đến vậy, dám nói gói thầu này sẽ bị Chu tổng đoạt mất?”
Chu Mãng lại liếc nhìn Lâm Phong, đột nhiên cảm thấy cuộc mua bán này cũng có lời.
May là lúc trước anh ta chủ động bảo em gái đi tìm Lâm Phong trộm hồ sơ dự thầu của công ty Danny, nhờ thế mình mới có cơ hội biết đến người đẹp tràn đầy tiên khí như Cố Hề Hề.
Chỉ cần thằng nhóc này thức thời, mình có thể lăng xê cậu ta lên.
Nhưng nếu cậu ta không thức thời, vậy thì phong sát đi!
Trên thế giới này làm gì có tiểu minh tinh nào dám cãi lại thiếu gia của Chu gia như anh ta!