Đầu này con trăn Nam Mỹ xanh biếc vẫn mới lột da, chỗ màng mỏng vẫn chỉ mới bong ra!
Bây giờ vảy của nó đang đè sát vào người, căn bản là đạn bắn không thấu, chỉ có thể lướt qua lớp da nó mà thôi.
Thế nhưng, chỗ con mắt của nó thì lớp da không có dán chặt vào nên chỉ có một tầng mỏng.
Nói không chừng đây chính là cơ hội tuyệt vời!
“Đưa cung nỏ cho tôi!” Doãn Tư Thần không nói lời gì mệnh lệnh xuống:
“Hirayama, đưa thuốc ăn mòn mạnh nhất của anh cho tôi!”
“Rõ!” Đội ngũ khác ngược lại bắt đầu chuyển động.
Lúc này ánh mắt con trăn Nam Mỹ kia vẫn rất đục, cẳn bản không thấy những sinh vật nhỏ bé phía trước mặt đang làm cái gì, chỉ có thể vụng về không ngừng phun nuốt đầu lưỡi của nó.
Động tác của Hirayama Jiro rất nhanh, ngay sau đó anh ta đã đưa cái ống thuốc qua cho Doãn Tư Thần.
Lúc này Doãn Tư Thần cũng gõ nát đầu ống thuốc, cắm mũi tên vào bên trong, sau khi thấm đầy nọc độc thì khoác lên phần cung nỏ, nhắm ngay con mắt của con trăn xanh kia mà bắn!
“Tản ra, phân tán lực chú ý của nói.” Doãn Tư Thần nhỏ giọng ra lệnh xuống, để bọn họ yểm hộ mình hành động.
Cả đám người ngựa đều dựa theo chỉ thị của Doãn Tư Thần mà nhanh chóng hành động.
Quả nhiên, động tác của bọn họ đã hấp dẫn sự chú của con trăn.
Cái đầu lạnh như băng của nó cứ lắc lư, dường như nó cũng đang suy nghĩ xem trước hết nó nên ăn con côn trùng nhỏ nào.
Lần này Hirayama dẫn theo Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na đi tụt về phía sau, để lại không gian cho Doãn Tư Thần đủ triển khai sức lực.
Doãn Tư Thần nhiều năm rồi rất ít tự mình ra tay, nhưng giờ phút này dáng người mạnh mẽ ấy nói cho tất cả mọi người biết, tổng giám đốc của bọn họ vẫn là vị vương giả đứng trên trạng thái đỉnh cao nhất.
Doãn Tư Thần vô cùng tỉnh táo cài tên vào, tìm kiếm góc độ tốt nhất.
Cuối cùng, cũng để anh tìm được cơ hội.
Cung nỏ trong tay không hề do dự bắn tới vị trí bảy tấc dưới mắt của trăn xanh, đồng thời anh còn mạnh mẽ bắn thêm hai cây tên ngắn nữa.
Vù vù…
Mùi tên ngắn lao ra như xé gió chỉ trong chớp mắt, đạn trong tay người khác cũng không hề do dự mà bắn liên tiếp qua trên người của trăn xanh.
Dưới sự áp chế của thuốc nổ nên con trăn xanh cũng không tìm được kẻ bắn tên cầm đầu bắn nó.
Thân thể nó cao lớn bị đạn dược đánh nghiêng lệch không ngừng run rẩy.
Mặc dù những thứ thuốc nổ kia không thể gây cho nó tổn thương bao nhiêu nhưng cũng đủ để hoàn toàn chọc tức nó!
Cuối cùng con trăn Nam Mỹ cũng tức giận điên lên!
Nó quyết định muốn đi nhìn những thứ côn trùng nhỏ hèn hạ kia là cái gì!
Ngay lúc này, từ trong tay Doãn Tư Thần xuất ra gói thuốc mà Hirayama đưa cho anh, thay thế mũi tên ngắn kia, lập tức nhắm ngay chỗ bị trúng xạ kích của nó mà bắn ra không hề do dự!
Vù vù!
Lại một tiếng xe gió nữa vang lên.