Cũng không tồi.
Biết lấy lòng mình.
Ừ, trẻ nhỏ dễ dạy.
Ăn cơm xong, Mộc Nhược Na nghe lời tiễn Thượng Kha rời đi.
Đứng ở dưới tiểu khu, Thượng Kha nhìn Mộc Nhược Na đứng trước mặt mình còn vương nét ngây thơ đáng yêu, không hiểu sao cảm thấy tâm tình rạo rực khó có thể đè nén được.
Tuyệt vời.
Cuối cùng anh đã trở lại quá khứ rồi.
Cuối cùng, anh đã có thể bù đắp được tiếc nuối này!
Kiếp này, anh sẽ không từ bỏ nữa, cũng sẽ không cho Mộc Nhược Na có cơ hội tiếp xúc tới Hirayama Jiro nữa!
“Mặc dù sự xuất hiện của anh làm rối loạn kế hoạch của em, nhưng nếu tình anh thức thời, sẽ tạm thời nhận anh làm đàn anh của em!” Mộc Nhược Na chỉ mới mười tám tuổi giảo hoạt cười nói: “Tuy nhiên, muốn làm đàn anh của em, cũng không phải là chuyện dễ dàng đâu!”
“Ừ, vậy em nói đi, anh phải làm gì, mới nhận được sự chấp thuận của em?” Xét cho cùng, Thượng Kha của hiện tại cũng là người đàn ông có tâm hồn hơn ba mươi tuổi, mặc dù đã trở lại hơn mười năm trước, nhưng so với tám tuổi, lời anh là người đàn ông cực kỳ trưởng thành.
Huống chi, mặc dù anh không trưởng thành trong chuyện tình cảm được, nhưng ở trên thương trường, anh là người có thủ đoạn lại rất có năng lực.
Mộc Nhược Na suy nghĩ, đá đá hòn đá nhỏ dưới chân, giảo hoạt nói: “Khiến cha em từ bỏ không bắt em học ngành quản trị kinh doanh nữa!”
“Điều này thì không được.” Thượng Kha nói: “Điều này không có thương lượng.”
Mộc Nhược Na ủ rũ cúi đầu nói: “Nhưng em không thích ngành quản trị kinh doanh, em sẽ bị cha em đì chết mất! Cả bốn năm đại học đừng nghĩ đến chuyện yêu đương!”
Thượng Kha khẽ mỉm cười.
Cho dù cô không học ngành quản trị kinh doanh, kiếp này ngoại trừ anh ra, cô đừng hòng nghĩ đến chuyện yêu đương với người khác.
“Là thế này.” Thượng Kha hắng giọng, giả vờ khó xử đau đớn giãy giụa: “Anh có mấy công ty trên danh nghĩa, có hai ba công ty xuất hiện tình huống quản lý kinh doanh không tốt, nếu còn kéo dài nữa, sẽ chỉ có thể tuyên bố phá sản đóng cửa. Anh không sợ bồi thường số tiền này, nhưng có mấy ngàn nhân viên đều đang trông mong vào công việc này để kiếm tiền nuôi gia đình. Nếu bọn họ bị mất công việc, cuộc sống của bọn họ sẽ rất khó khăn. Em có hiểu không? Một người quản lý công ty không đủ năng lực, sẽ tạo thành tổn thất lớn bao nhiêu? Những người làm công ăn lương kia có lỗi gì? Chỉ vì đi theo một người quản lý không đủ năng lực, bọn họ sẽ mất đi công ăn việc làm, thậm chí còn bị nhà tan cửa nát. Nhược Na, anh đã từng nghe thầy Mộc nói, em là một cô gái rất thiện lương. Nếu em có điều kiện có năng lực, có thể giúp bọn họ được không? Thế này đi, trường đại học nào cũng tạo điều kiện cho sinh viên học văn bằng hai, nếu em phát hiện ra mình thật sự không giúp được bọn họ, hoặc là không thích ứng được với môi trường của ngành quản trị kinh doanh, em lại lựa chọn chuyên ngành khác, được không? Coi như là cho những nhân viên kia một con đường sống.”
Quả nhiên là Mộc Nhược Na mười tám tuổi do dự.
Cô giỏi đến vậy sao?
Cô mới kết thúc kỳ thi vào đại học mà.
“Trong đó có một công ty kinh doanh thiết bị bảo vệ môi trường, tuyển mộ những nhân viên đã từng bị cho thôi việc. Bọn họ đều không có bằng cấp gì, nếu mất đi công việc này, sợ rằng bọn họ cũng khó có được ba bữa cơm no một ngày.” Thượng Kha thấy vẻ giãy giụa trên mặt Mộc Nhược Na, lại nhóm thêm một cây đuốc: “Lúc anh thành lập công ty này, anh cũng chỉ muốn mưu cầu chút phúc lợi cho bọn họ. Nhưng công ty không phải là tổ chức từ thiện, nếu liên tục làm ăn thua lỗ, anh có muốn kiên trì cũng không được. Nếu sang năm năm sau vẫn phải chịu thua lỗ nữa, sợ rằng gia đình anh sẽ bắt anh phải đóng cửa công ty này. Đến lúc đó…”