“Sự tức giận của cô tích tụ lại không giải tỏa được ra, tính khí bất hòa. Gần đây có phải cô thấy đau nửa đầu không? Ăn gì cũng không thấy ngon miệng nữa đúng không? Thỉnh thoảng còn bị mất ngủ, mà cho dù ngủ được lại thường xuyên nằm mơ, sau khi tỉnh dậy thấy cả người mệt mỏi phải không?” Bác sĩ Tôn nghiêm túc hỏi.
“Ừm, đúng vậy, toàn bộ đều đúng.” Dư Khiết thở dài một tiếng nói: “Thế mới nói không thể tùy tiện gặp bác sĩ được mà, vừa gặp đã nhìn ra bệnh rồi.”
“Đó cũng là bởi vì cô không chịu quan tâm đến cơ thể của mình thôi.” Bác sĩ Tôn nghiêm túc nói: “Tôi sẽ kê cho cô một đơn thuốc, cô có thể làm ấm thuốc bổ, tốt nhất là ăn đồ bổ dưỡng, điều chỉnh áp lực bản thân một chút, nghỉ ngơi cho tốt vào. Cô mà cứ thế này thì sớm muộn cũng cạn kiệt sức lực thôi.”
“Được được được.” Dư Khiết vội vàng đồng ý, sao mà dám từ chối được.
Quả nhiên, bác sĩ Tôn vui vẻ cầm bút kê đơn thuốc cho Dư Khiết.
Bác sĩ Tôn cầm bút lên viết vài chữ, Hùng Hùng liền nghiêng người hỏi: “Anh Tôn à, anh bắt mạch cho trợ lí đặc biệt Dư đấy à?”
“Ừ.” Bác sĩ Tôn cũng không ngẩng đầu lên, trả lời một tiếng: “Trợ lí đặc biệt Dư tốt lắm nên tôi bắt mạch cho cô ấy.”
Hùng Hùng kìm nén sự kích động trong lòng mình, hỏi một câu: “Vậy anh có thể xem được là cô ấy có phải gái còn trinh hay không vậy?”
Bác sĩ Tôn lập tức dừng bút lại, ngạc nhiên mà ngẩng đầu nhìn Hùng Hùng: “Anh nói cái gì?”
“Không giấu gì anh, tôi định theo đuổi trợ lí đặc biệt Dư. Nhưng mà bây giờ ở ngoài kia lại có rất nhiều người đều đồn rằng cô ấy dựa vào việc ngủ với đàn ông mới đi được đến bước này. Tôi muốn hỏi một chút rằng, cô ấy không làm những việc đó đúng không?” Hùng Hùng hỏi một cách không chắc chắn lắm.
Ngay lập tức, sắc mặt của bác sĩ Tôn trở nên vô cùng khó coi.
Anh ta là một bác sĩ, đã làm bác sĩ nghiên cứu nhiều năm như vậy rồi, đối với cấu tạo cơ thể người nắm rõ trong lòng bàn tay. Anh ta không thể hiểu nổi cái loại ý nghĩ cắm rễ sâu trong lòng về việc còn trinh hay không này.
Đối với anh ta, chỉ cần hai người yêu nhau thật lòng, muốn được ở bên nhau, vậy là đủ rồi.
Thậm chí không bởi vì dòng dõi, không bởi vì chủng tộc mà yêu nhau, đó lại vô cùng đáng để khen ngợi.
Nhưng vậy nên, loại người giống như Hùng Hùng, thật sự không xứng đáng với trợ lí đặc biệt Dư.
Hùng Hùng thấy bác sĩ Tôn không nói lời nào thì lập tức nổi nóng: “Sẽ không phải thật như người bên ngoài nói đấy chứ? Dư Khiết cô ấy vì tiền đồ mà…”
“Anh này, xin anh hãy ăn nói cho cẩn thận vào!” Bác sĩ Tôn đập cây bút trong tay xuống bàn: “Trợ lí đặc biệt Dư là một người tốt, vô cùng tốt, luôn giữ mình trong sạch, năng lực lại xuất chúng. Anh chửi bới xúc phạm nhân phẩm của cô ấy như vậy, thì lấy tư cách gì mà đòi theo đuổi cô ấy?”
Hùng Hùng cũng chẳng nghe vào được bao nhiêu, cũng chỉ nghe rõ được câu giữ mình trong sạch, lập tức vui mừng hỏi: “Vậy ý của anh muốn nói là Dư Khiết vẫn còn trinh?”
Sắc mặt của bác sĩ Tôn càng trở nên khó coi hơn, tức đến nỗi đỏ bừng hết cả mặt lên: “Quả thật không thể nói lí với anh mà! Dư Khiết sao có thể ở bên cái loại người như anh được?”
Hùng Hùng nhìn bác sĩ Tôn một cách khó hiểu: “Ở bên tôi thì làm sao chứ? Anh này, anh có ý gì đúng không. Chẳng qua là tôi muốn hỏi anh một chút xem Dư Khiết có còn trinh hay không thôi, anh kích động như vậy để làm gì chứ? Chẳng lẽ anh cũng thích cô ấy? Vậy để tôi nói với anh thế này, anh không tranh nổi với tôi đâu!”
Nói xong, Hùng Hùng lại vui vẻ nói: “Chỉ cần cô ấy vẫn còn trinh là tốt rồi, còn cái khác tôi cũng không quan tâm lắm!”
Hùng Hùng vui vẻ rời đi.