Sẽ luôn có người nhảy dựng lên, buộc cô ấy phải đứng ra, giống như muốn tất cả của cải của nhà họ Mặc.
Để cô ấy đoán xem, sẽ là ai chứ?
Cô hiểu rõ tính tình của Mặc Tử Hân, nếu như cô thật sự ỷ vào thân phận người mẹ về mặt sinh học của Mặc Ngôn Mặc Thuyết mà làm ầm ĩ, chỉ sợ không tới ba ngày, Mặc Tử Hân sẽ hoàn toàn chán ghét cô ấy mà thôi. Chưa tới mức sẽ xử lý cô ấy, nhưng chắc chắn anh ta sẽ không để cho cô ấy được dễ chịu.
Nếu như cô ấy rời khỏi tập đoàn tài chính Mặc Thị, cuối cùng người được lợi sẽ là ai đây?
Rất nhiều.
Xem ra, sự xuất hiện của cô ấy thật sự ngăn cản đường đi của không ít người.
Chỉ là, cô ấy làm cho đối phương phải thất vọng rồi.
Từ trước đến nay cô ấy chưa bao giờ là loại người không rõ ràng, mấy mánh khoé vặt này căn bản không đủ làm cho cô ấy phải sợ hãi.
Đột nhiên cảm thấy thật vui vì cô ấy là một người lạnh lùng, nếu như cô là người cảm tính, chỉ sợ đối phương đã đạt được mục đích.
Ha ha.
Mặc Tử Hân rất tốt, vừa đẹp trai lại dịu dàng quan tâm.
Nhưng mà có ích lợi gì đây?
Tất cả sự dịu dàng của anh đều giành cho Cố Hề Hề cơ mà.
Mặc dù Cố Hề Hề sớm đã được gả cho Doãn Tư Thần, phần dịu dàng này cũng không tới phiên người khác.
Mặc kệ người phía sau là ai, chỉ cần cô ấy bảo vệ nguyên tắc của mình, sẽ không sợ người đó nhảy ra nữa!
Sau khi Dư Khiết suy nghĩ rõ ràng, sự ức chế trong lòng bị quét sạch sành sanh. Cô ấy quay người gọi xe, quyết định đi mua sắm một phen, ngày mai chiêu đãi chính mình một chút.
Vào giờ phút này.
Biệt thự nhà họ Mặc.
Trợ lý báo cáo tin tức mình hỏi thăm được cho Mặc Tử Hân, sau khi anh nghe xong, gật đầu: “Đúng là thông minh.”
Trợ lý nói: “Người của chúng ta còn tưởng rằng luật sư Dư Khiết sẽ nghe theo và gây xích mích trong nhà, không nghĩ tới, từ đầu đến cuối cô ấy đều rất bình tĩnh. Chẳng trách anh chọn cô ấy làm luật sư trong đoàn cố vấn, xem ra cô ấy thật sự có chỗ hơn người.”
“Không sai.” Mặc Tử Hân nói: “Chuyện Mặc Ngôn Mặc Thuyết là ai tiết lộ ra ngoài, đã tra được chưa?”
“Vẫn đang điều tra.” Trợ lý trả lời: “Đối phương cũng chỉ nói vu vơ, không có chứng cứ xác thực.”
“Nếu như có tâm, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy được kết quả kiểm tra DNA của bọn trẻ.” Mặc Tử Hân giơ tay xoa xoa mi tâm nói: “Xem ra, để Mặc Ngôn Mặc Thuyết đến chỗ Hề Hề bên kia lại là quyết định đúng đắn. Có Hề Hề che chở, bọn trẻ mới có thể lớn lên một cách vô ưu vô lo được.”
“Đúng vậy, Tổng giám đốc Mặc.” Giọng nói của trợ lý nhẹ hơn mấy phần: “Cô hai nhà họ Vân đối xử với hai cậu chủ thật sự rất dịu dàng và rất tốt.”
Trong khoảnh khắc ánh mắt Mặc Tử Hân dịu hơn rất nhiều: “Ừ.”
“Chuyện thực tập của Lý Tư, cậu làm thế nào rồi?” Mặc Tử Hân thuận miệng hỏi: “Không cần sắp xếp chức vụ quá cao cho cô ta, từ tầng dưới cùng làm lên đi.”
“Vâng, Tổng giám đốc Mặc.” Trợ lý trả lời: “Chuyên ngành của cô ta là tiếng Anh, không có vị trí công tác cụ thể để sắp xếp, vậy nên tạm thời thu xếp cô ta ở quầy lễ tân ạ.”
Mặc Tử Hân gật đầu.