“Ừm, gia đình giận tôi rồi, nói là cho tôi ở bên ngoài bình tĩnh một chút.” Trên mặt anh Nhất Nhiễm hiện lên một vẻ lúng túng, xấu hổ nói: “Đây là đang trừng phạt tôi bướng bỉnh không nghe lời! Cho nên người hầu bên cạnh tôi đều bị gọi về rồi!”
“Vậy hay là anh thuê mấy người giúp việc tới đi sẽ tốt hơn.” Cố Hề Hề nói: “Có nhu cầu thì tôi giúp anh giới thiệu mấy người.”
“Thật sao? Vậy thì tốt quá, thực sự là vô cùng biết ơn.” Trên mặt anh Nhất Nhiễm thật sự là vô cùng cảm kích: “Tôi sẽ thành toán thù lao gấp đôi cho bọn họ!”
Đang nói chuyện, Vân Mạc Dung đi ra từ phòng làm việc của bác sĩ, nhìn anh Nhất Nhiễm nói: “Vừa nãy tôi và bác sĩ có nói chuyện. Bác sĩ nói cơ thể của anh cực kỳ không ổn, rõ ràng là anh mới chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi, lại có cơ thể của một ông cụ chín mươi tuổi.”
“Quen rồi.” Vẻ mặt của anh Nhất Nhiễm bình tĩnh đáp.
Vân Mạc Dung càng lúc càng cảm thấy tiếc nuối.
Cô ấy năm đó, cũng là như thế.
Rõ ràng là không cam tâm, nhưng lại không thể làm gì được.
Cho nên, Vân Mạc Dung cũng vô thức che chở cho tính cách trẻ con và bướng bỉnh của anh Nhất Nhiễm.
Người cùng cảnh ngộ thì dễ thông cảm cho nhau mà.
“Bác sĩ nói, nếu anh có thể điều dưỡng thật tốt thì vẫn có hy vọng sống tới năm ba mươi tuổi.” Vân Mạc Dung nói: “Gia tộc của anh đã điều trị cẩn thận cho cơ thể của anh rất nhiều lần, nếu không, chỉ e là anh sẽ không sống quá hai mươi tuổi đâu.”
“Cho dù như thế, tôi cũng không còn nhiều thời gian nữa rồi.” Vẻ mặt của anh Nhất Nhiễm rất mực bình thản: “Tôi đã hai mươi tám tuổi rồi, còn có hai năm nữa thôi.”
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều im bặt.
Chủ đề này, quá bi đát rồi.
“Đừng nói mấy chuyện này nữa, không phải muốn đi ký tên nhận chìa khóa sao? Đi thôi!” Cố Hề Hề không muốn để chị gái của mình thương cảm, lập tức mở lời chuyển đề tài: “Bây giờ đi vẫn còn tới kịp, nếu không người ta nghỉ làm rồi, phải đợi đến mai!”
Thật ra, Cố Hề Hề nói chung vẫn có thể dùng quyền lực của mình mà giúp anh ta giải quyết vấn đề.
Thế nhưng, bản năng cô lại không muốn làm như thế.
Anh Nhất Nhiễm dù sao cũng là đàn ông, anh ta chung quy cũng cần sĩ diện!
Điểm dịu dàng này của Cố Hề Hề, anh Nhất Nhiễm nhanh chóng cảm nhận được.
Anh ta gật đầu cười: “Được.”
Cố Hề Hề lái xe đưa Vân Mạc Dung và anh Nhất Nhiễm đến văn phòng của nhà đầu tư kia.
Cố Hề Hề vừa xuất hiện đã khiến giám đốc của bọn họ bị hù đến suýt chút nhảy lầu, không ngừng nghênh đón: “Mợ Doãn, sao cô lại tới đây? Có chuyện gì giao phó cô cứ nói một tiếng với tôi là được rồi, cần gì cô phải đích thân tới đây?”
Cố Hề Hề cười nói: “Không sao, tôi có một người bạn mua một căn biệt thự có vườn ở chỗ của mấy anh. Hôm nay tới lấy chìa khóa, tôi cũng tiện đường ghé qua xem một chút.”
Vị giám đốc quay đầu nhìn thấy Vân Mạc Dung lại có chút run rẩy: “Mợ Tưởng, cô cũng tới ạ! Vị này là bạn của cô sao?”
“Phải, anh ta tên là Nhất Nhiễm.” Vân Mạc Dung gật gật đầu: “Làm phiền làm chút thủ tục, cơ thể của anh ta có chút không tốt, không thể đợi lâu.”