“Sau này lại nói.” Mộc Nhược Na cụp mắt, nói: “Tạm thời mình không muốn nhìn thấy anh ấy. Vừa thấy anh ấy mình sẽ lại nhớ tới buổi sáng ngày đó Amy và anh ấy quần áo bất chỉnh. Hề Hề, mình cũng có thói ở sạch.”
“Mình hiểu.” Cố Hề Hề nói: “Vậy khi nào cậu nghĩ kỹ thì lại nói.” Những ngày kế tiếp Lâm Phong thường mang đồ tới.
Đương nhiên đều thông qua Cố Hề Hề.
Thời gian nhoảng lên, nửa tháng qua đi. Thời tiết càng ngày càng oi bức.
Ngay lúc này, rốt cuộc cũng có tin tức của Vân Mạc Dung.
Rốt cuộc cô ấy cũng thành công truyền tin tức tới, dựa vào hiểu biết của Cố Hề Hề đối với chị, rốt cuộc cô cũng định vị được vị trí cụ thể của Vân Mạc Dung. Mộc Nhược Na nghe được tin tức này cũng cao hứng hỏng rồi, không mang tâm tình của mình mà ra ngoài, cô muốn cùng Cố Hề Hề đi đón Vân Mạc Dung. Vừa đến Doãn gia, Mộc Nhược Na thấy được Jiro đang ngồi xổm ở ngoài cửa Doãn gia, lúc này anh đang vẽ vòng tròn dưới đất.
“Nhược Na. Hirayama Jiro thấy được Mộc Nhược Na, hai mắt sáng ngời, lập tức đứng lên, kích động đi tới Anh đã tìm được chứng cứ chứng minh anh trong sạch rồi. Em xem, đây là báo cáo sức khỏe của anh và Amy.”
Hirayama Jiro móc ra một xấp tài liệu thật dày, như sợ Mộc Nhược Na không thèm nhìn, áo náo đưa tới, uất ức nói: “Anh không hề chạm vào cô ta. Lại nói, đàn ông uống say thì không lên được!”
Mộc Nhược Na cảm thấy không muốn nghe.
Nghe một chút mà xem, vừa gặp đã nói cái gì rồi.
“Amy tiếp cận anh cũng không phải vì muốn làm tình nhân của anh mà trộm nghiên cứu của anh” Hirayama Jiro uất ức nhìn Mộc Nhược Na: “Cho nên cô ta đã chết.”
“Chuyện của anh về sau lại nói, em tới đây là vì Mạc Dung. Anh tránh ra.” Mộc Nhược Na đẩy Hirayama Jiro ra, lập tức đi vào.
Nhìn thấy anh muốn đi theo, cô lập tức nói: “Không cần đi theo em, nếu không em sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa.”
Hirayama Jiro lập tức dừng chân, ánh mắt trông mong nhìn Mộc Nhược Na vào nhà còn mình chỉ có thể đứng ở trong viện.
Doãn Tư Thần từ bên ngoài tiến vào, thấy một màn này cũng chỉ biết lắc đầu.
Chuyện vợ chồng nhà người ta, anh không nên tham gia vào thì hơn.
Vân Mạc Dung đã truyền tin về, rốt cuộc cũng biết vị trí.
Mộc Nhược Na khăng khăng đi cùng Cố Hề Hề nhưng trước khi rời đi thì trong nhà đột nhiên gọi tới.
Là giáo sư Mộc gọi tới, rốt cuộc ông cũng nghe được tiếng gió, biết chuyện con gái và con rể ở riêng.
“Na Na, hiện tại về nhà, mang theo Jiro cùng nhau trở về!” Giáo sư Mộc hạ thông điệp.
Cố Hề Hề nhìn ra được Mặc Nhược Na rất khó xử, lập tức an ủi nói: “Yên tâm đi, mình và Tư Thần đi là đủ rồi. Cậu đi giải thích rõ với chú đã.”
Mộc Nhược Na chỉ có thể không tình nguyện gật đầu đáp ứng.
Cô có thể mặc kệ Hirayama Jiro nhưng không thể mặc kệ ba ruột mình.
Vì thế, Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro cùng nhau về tới nhà họ Mộc.
Mẹ Mộc dẫn Mặc Tử ra ngoài chơi, trong nhà cũng chỉ có một mình giáo sự Mộc.
Nhìn thấy con rể và con gái đã trở lại, ông nhướng mày: “Nói đi, rốt cuộc sao lại thế này? Nếu không phải ta nghe được tiếng gió, có phải hai đứa tính toán giấu cả đời hay không?”