Nam là Thượng Kha, nữ là Lưu Phương Phương.
“Em đây là bảo vệ mạng cho anh!” Lưu Phương Phương chỉ tiếc rèn sắt không thành thép rống lên: “Rốt cuộc anh có hiểu hay không, anh đây là đang tìm đường chết? Anh biết anh ta là ai không? Anh ta là Thượng Kha, là người thừa kế Thượng gia! Công ty Odysseus chỉ là công ty nhỏ nhấy dưới danh nghĩa của anh ta, đừng nói là một cái phó tổng, cho dù là tổng giám đốc, anh ta cũng đưa ra được! Điện thoại của Mộc Nhược Na không phải không muốn cho anh biết, mà là anh căn bản không có tư cách theo đuổi cô ấy!”
Hiện trường không ít người thay đổi sắc mặt.
Lưu Quân nhìn em gái mình đến đây, càng thêm không vui: “Nếu không phải em sống chết không cho anh số điện thoại của Mộc Nhược Na, anh sao có thể chạy đến đây dọa người? Hơn nữa, cô ấy là ai, sao anh có thể biết được? Em cũng không nói với anh!”
Lưu Phương Phương hận không thể che miệng Lưu Quân, để cho anh không thể nói được gì cả.
Thượng Kha xem như bình tĩnh, Lưu Phương Phương vội đến mức mồ hôi cũng toát ra.
Lưu Phương Phương chạy đến trước mặt anh mình, một tay đẩy anh sang một bên, mở đầu đã dạy dỗ: “Anh biết cô ấy là ai không? Anh cũng dám đánh cược ở đây? Anh có phải muốn thua sạch cả gia sản mới bỏ qua?”
Những người trước kia từng chửi bới Mộc Nhược Na, cũng bắt đầu lo sợ bất an.
Những lời này của Lưu Phương Phương, rốt cuộc là có ý gì?
Cũng đúng.
Cho dù thân phận Mộc Nhược Na vẫn luôn là bí mấy, không có ai biết rõ.
“Thật xin lỗi, Nhược Na. Tôi không biết anh của tôi khinh suất, chạy đến làm phiền cậu. Cậu có thể nể mặt tôi không so đo với anh ấy hay không?” Lưu Phương Phương vô cùng thức thời xin lỗi Mộc Nhược Na: “Sau này tôi sẽ trông chừng anh ấy, sẽ không để cho anh ấy xuất hiện trước mặt cậu nữa.”
Mộc Nhược Na còn chưa nói gì, Lưu Quân lập tức không vui, đẩy em gái ra: “Em nói cái gì đó!”
Nhưng mà Lưu Phương Phương và Mộc Nhược Na thường xuyên cùng nhau chơi đùa, cùng một chỗ ra ra vào vào, Lưu Phương Phương biết cũng không có gì lạ!
Bây giờ nhìn Lưu Phương Phương thà rằng chửi bởi anh trai mình trước mặt mọi người, cũng không dám đắc tội với Mộc Nhược Na, chẳng lẽ lời đồn kia là sự thật? Mộc Nhược Na thật sự là thế hệ sau của một nhà nổi tiếng nào đó?
Bọn họ mặc dù không đoán được thân phận của Mộc Nhược Na, nhưng mà thân phận của Thượng Kha kia là rõ ràng đó!
Aaa, người con gái có thể để cho học trưởng Thượng Kha bảo vệ, sao có thể là người thường chứ?
Những người này đều có chút sợ.
Lưu Quân vẫn không thể tin được lời của em gái mình, anh lập tức kêu lên: “Thượng Kha thì sao, cho dù anh ta có có tiền hơn nữa, lại có thể đưa một công ty ra nói cho là cho được sao?”
Thượng Kha lúc này mở miệng: “Có gì không thể? Đừng nói là một cái Odysseus, cho dù toàn bộ gia sản, cũng cho Nhược Na thì thế nào?”
Tròng mắt mấy người nghe đều muốn rớt ra!
Vẻ mặt Mộc Nhược Na cũng ngoài ý muốn và khó hiểu.
Mấy lời này của Thượng Kha có ý gì?
Lưu Phương Phương liếc qua Thượng Kha, nhận được ý bảo của Thượng Kha, mới mở miệng nói ra: “Anh ngốc rồi sao? Nhược Na là thiếu phu nhân nhà họ Thương tương lai! Tất cả nhà họ Thượng, còn không phải là của cô ấy sao?”
Một câu nói, lập tức chấn động ngàn tầng sóng.
Nội tâm OS của vô số người: Aaaaa, tôi nhất định là mù rồi! Tôi nhất định là điếc rồi! Tôi nghe được cái gì? Tôi nhìn thấy cái gì? Thật là đáng sợ! Nam thần (nữ thần) của tôi thế mà là người của cô ấy (anh ấy!”