Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 951


Có điều, chỉ cần không gây hại đến gia đình này, chút ý nghĩ nhỏ nhặt thế kia, bà cũng sẽ cho qua.


Hơn nữa, bà cũng đã đến cái tuổi này rồi, hiển nhiên cũng chỉ mong cháu chắt trong nhà có thể hòa thuận với nhau, cùng phát triển đại gia đình này thật hưng thịnh.


Cố Hề Hề là một người rất khéo léo trong ứng xử và cũng hiểu chuyện, hẳn sẽ không làm bà thất vọng.


Chỉ cần cả nhà Doãn Tư Dược cứ hiểu lấy mình như thế, đừng quấy phá, khuấy đảo cái nhà này lên, Doãn lão phu nhân không ngại để cho họ một cơ hội.


“Sau này em cứ dẫn Ngự Trinh qua đây nhiều hơn nhé.”


Cố Hề Hề cười, đoạn bảo:


“Đều là người một nhà cả, em cứ để bọn trẻ cùng nhau chơi đùa, chứ chớ có tách bạch rạch ròi chúng ra. Ngự Hàm cũng không có anh em trai, Cố Miểu hẳn cũng sẽ có ngày phải về kế thừa gia tộc Phil, thế nên, mai này chắc chắn Ngự Trinh sẽ trở thành cánh tay đắc lực của Ngự Hàm. Bồi đắp tình cảm từ khi còn bé sẽ dẫn đến những kết quả rất khác đấy.”


Ánh mắt Vệ Tử Ngọc sáng hẳn lên, mừng rỡ nhận lấy tấm lòng này của Cố Hề Hề:


“Em hiểu ý chị rồi ạ.”


Doãn lão phu nhân càng thêm hài lòng.


Tiến lên một cách đơn độc hẳn nhiên rất khó khăn, vì vậy một nhà càng cùng nhau hợp sức thì mới càng tốt đẹp được.


Miễn là đừng bao giờ có ý đồ gì khác…


Doãn lão phu nhân nhớ lại hồi mà bà chẳng cách nào biết được tung tích con trai mình, bèn vận dụng toàn bộ thế lực mình có để dẹp bỏ tất cả bàn tán bên ngoài và nâng đỡ người độc tôn của mình lên chức, lúc ấy dòng thứ nhà họ Doãn đã lăm le âm mưu như thế nào. Chẳng phải là vì Doãn Tư Thần là con một, không có anh em giúp đỡ hay sao?


Bây giờ mặc dù Ngự Hàm hãy còn nhỏ, nhưng mà người phò tá thằng bé sau này, cũng nên bắt đầu bồi dưỡng rồi.


Trong tương lai, khi Ngự Hàm nhận lấy toàn bộ gia tộc họ Doãn này, hẳn rồi sẽ chẳng cần phải lo sợ mớ tâm tư trong ngoài của người khác.


Nghĩ đến đây, Doãn lão phu nhân lại thêm một lần tấm tắc từ tận đáy lòng: May mắn bản thân mình có con mắt tinh đời, chọn được một cháu dâu giỏi giang như vậy!


Lúc Cố Hề Hề còn bận rộn giao lưu tâm tình với người một nhà, Vân Mạc Dung đang cho mười tám vị học sĩ đổi đất cho cây, rồi chỉnh lý lại thêm lần nữa.


Đến tối, người quản lý phụ trách nhánh sản xuất hương liệu Floribunda Roses ở Danny nhắn cho cô ấy một tin:


“Thưa cô Vân Mạc Dung, người quản lý ở công ty hợp tác với chúng ta vừa mới liên lạc. Họ bảo vì khi đến lại không quen với thời tiết ở trong nước nên đã bị bệnh, vì vậy mới chậm trễ đến tận bây giờ. Bên hợp tác hỏi chúng ta có thời gian rảnh gặp mặt nhau vào ngày mai không?”


Vân Mạc Dung nhìn tin nhắn này, cảm thấy không biết nên quyết như nào.


Tên Nhất Nhiễm thật đúng là gàn bướng!


Rõ ràng đâu có cần phải bận tâm mấy chuyện này, có thể quay về mà sống một cuộc đời bình dị, nhưng hết lần này đến lần khác…


Được rồi, tâm lý của anh ta, thật ra mình cũng hiểu rõ cơ mà.


Chính bản thân mình hồi đó cũng y hệt như thế thôi!


Dù cho biết rõ rằng mình không thể làm được gì cả, nhưng vẫn muốn cố gắng thử, thử đi thử lại. Rốt cuộc cũng chỉ là muốn bản thân không trở thành một kẻ ăn hại mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK