Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 958


Tưởng Dật Hải đứng ở sân bay, không nhịn được cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Vân Mạc Dung: “Mạc Dung, hôm nay anh muốn trở về, nhưng rất xui xẻo, ba giờ chiều ngày mai mới về nhà được.”


Tân hôn xa cách.


Tưởng Dật Hải cảm thấy trái tim mình đã sớm bay về bên vợ xinh đẹp.


Anh ta và Vân Nặc tình đầu ý hợp từ nhỏ, hai bên đều có tình cảm với nhau.


Kết quả Vân Nặc có hôn ước với nhà họ Mặc, cho nên cô ấy đã phải chia tay anh ta trong nước mắt.


Lần chia tay đó, trái tim Tưởng Dật Hải tan nát thành từng mảnh.


Anh ta cảm thấy cuộc đời mình sẽ không lại yêu ai thêm một lần nữa, tự động đóng chặt thế giới của mình lại.


Cho đến sau khi gặp lại Cố Hề Hề, anh ta mới sống lại.


Nhưng phải đến khi gặp được Vân Mạc Dùng, tìm lại Nặc Nặc của anh ta, linh hồn của anh ta mới chính thức sống lại.


Đợi lâu như vậy, người trong lòng trông mong lâu như vậy, cuối cùng cũng thành vợ anh ta.


Đi công tác một ngày cũng cảm thấy lòng cồn cào nhớ mong, hống chi xa cáchnhau lâu như vậy?


Anh ta vừa mới cứu được Vân Mạc Dung trở về, không quá hai ngày đã phải đi công tác.


Bao nhiêu chuyện lần lượt xảy ra như vậy, thật sự khiến Tưởng Dật Hải muốn bỏ việc, về nhà ôm vợ rồi nói sau.


Doãn Tư Thần đi sau Tưởng Dật Hải, nghe anh ta nói chuyện điện thoại ngọt ngào với Vân Mạc Dung, không khỏi lộ ra nụ cười của người dì hiền lành.


Nhưng mà, anh cũng rất nhớ vợ của anh.


Chẳng qua anh nội liễm, không bày tỏ trắng ra như anh họ của mình mà thôi.


Tuy rằng cuộc sống sau hôn nhân của anh và Cố Hề Hề trở nên bình thản, nhưng anh vẫn cảm thấy thích thú như cũ.


Sớm sớm mỗi ngày tỉnh dậy đều có thể nhìn thấy Cố Hề Hề ngay lập tức, tâm trạng của Doãn Tư Thần đều có thể vui tươi hớn hở.


Vân Mạc Dung nghe được Tương Dật Hải nói cuối cùng cũng có thể về nhà, cô ấy cũng rất vui vẻ: “Vâng, vậy anh có cần em ra sân bay đón anh không?”


Vốn Tưởng Dật Hải định nói không cần, có Doãn Tư Thần ở đây thì sao còn cần người khác đón nữa?


Chỉ là tâm tình nóng lòng muốn gặp vợ của Tưởng Dật Hải kia sao Doãn Tư Thần có thể không hiểu?


Vì thế, Doãn Tư Thần ở bên cạnh ồn ào nói: “Đón chứ, đương nhiên phải đón! Tôi xuống máy bay cũng không có thời gian đưa anh ấy đi! Tôi còn muốn đón Hề Hề đấy!”


Vân Mạc Dung ở đầu bên kia điện thoại nghe được rõ ràng, bỗng bật cười lên tiếng: “Đi, biết rồi, em sẽ đi sân bay đón anh.”


Tưởng Dật Hải nghe được lời nói của Vân Mạc Dung thì vui vẻ nở nụ cười: “Vậy ngày mai gặp.”


“Vâng.” Vân Mạc Dung cười sau đó cúp điện thoại, cô ấy gửi một tin nhắn cho Cố Hề Hề, nói cho cô biết chuyện ngày mai Doãn Tư Thành cũng sẽ trở về.


Cố Hề Hề gửi một cái nhãn dán ok sang, tỏ vẻ đã biết.


Buổi tối, Vân Mạc Dung đi ngủ sớm, sáng hôm sau đi chăm sóc toàn thân, để cho mình phấn chấn tinh thần, xinh đẹp đi đón máy bay.


Cố Hề Hề không có thời gian đi đón máy bay, cho nên Doãn Tư Thần cũng không để Cố Hề Hề đi đón mình, vừa đến sân bay, Doãn Tư Thần bèn gọi Tiểu A lái xe đưa mình về nhà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK