Rõ ràng cô ta vẫn còn trẻ tuổi, là thời kỳ thanh xuân tươi đẹp nhưng là người lòng dạ độc ác nên đến đâu cô ta cũng gây chuyện, cũng tác oai tác quái, gây ra những chuyện thị phi.
Loại người này có lẽ từ nhỏ bên trong đã thối nát rồi.
Cả cuộc đời cũng đừng mong thay đổi được.
Sau khi nghe Dư Khiết kể xong câu chuyện, Tống Sĩ Triết cảm thấy hơi sợ hãi.
Nếu hôm nay không có Dư Khiết, anh thật sự đã mềm lòng để đối phương vào trong.
Nếu đối phương là một cô gái bình thường thì còn đỡ.
Nhưng đây lại là một cô gái có quan điểm sống rất lệch lạc.
Làm như vậy không phải dẫn sói vào nhà sao?
Tống Sĩ Triết ngược lại cảm thấy một người đàn ông như anh sẽ chịu thiệt, hơn nữa bị một người như vậy bám lấy, danh tiếng của anh cũng bị tổn hại. Không biết về sau bạn bè trên thương trường sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn anh?
Nghĩ đến chuyện này, Tống Sĩ Triết không khỏi rùng mình.
Ăn cơm ăn cơm.
Vẫn nên ngồi bình tĩnh ăn cơm thì hơn.
Thấy Tống Sĩ Triết đã hiểu ý của mình, Dư Khiết không nói nhiều nữa. Cô chuyển chủ đề, nói với Tống Sĩ Triết về những chuyện khác.
Không khí trong phòng dần dần trở nên tốt hơn.
Hai người ăn cơm xong, trời đã tối mịt.
Tống Sĩ Triết không để Dư Khiết phải động tay, anh cầm bát vào bếp rửa sạch rồi cất gọn gàng. Sau đó anh còn gọt trái cây và mang ra cho cô.
Dư Khiết cảm ơn rồi mỉm cười, nói: “Ở đây đúng là làm việc khi mặt trời mọc và nghỉ ngơi khi mặt trời lặn, cảm nhận được sự tự nhiên nguyên thủy và thuần khiết nhất.”
“Đúng vậy.” Tống Sĩ Triết nhìn qua cửa sổ, núi rừng bên ngoài vô cùng yên tĩnh và đã tối đen.
Chỉ có một vài căn nhà gỗ là còn sáng đèn.
Tuy ảm đạm nhưng bên cạnh có người trong lòng nên ai cũng cảm thấy vô cùng ấm áp.
Giống như cả thế giới đều lùi lại về sau chỉ còn bản thân và người trong lòng ở lại bên nhau.
Cảm giác này thật sự rất ngọt ngào.
Hai người bọn họ làm tổ trên sofa để xem TV, cả hai cũng không quan tâm xem gì, họ tùy tiện chọn bừa một chương trình giải trí rồi ngồi xem vui vẻ với nhau.
Những hành động gây cười của những người trong chương trình giải trí khiến Tống Sĩ Triết và Dư Khiết cùng ha ha cười lớn, cả hai đều vô cùng vui vẻ.
Dư Khiết cũng không làm Tống Sĩ Triết mất hứng bằng cách nói kịch bản đó hay có chỗ nào không hợp logic dù sao hai người đều đang rất vui.
Hai người giống như trẻ con, thuần túy cảm nhận niềm vui mà không cần dùng não suy nghĩ.
Hơn nữa, thư giãn cùng nhau như vậy, tình cảm của bọn họ tăng lên nhanh chóng, cả hai đều cảm thấy có thể chung sống với nhau hòa hợp hơn trước kia rất nhiều.
Hôm nay Dư Khiết đã thể hiện được sự sắc sảo, nhạy bén cũng như sự bao dung, độ lượng của mình.
Về phần Tống Sĩ Triết, anh cũng thể hiện được những ưu điểm của mình như khả năng nội trợ, lý trí và sẵn sàng lắng nghe người khác.
Cả hai đều là người lớn, những việc họ làm đều có mục đích riêng.