“Phó Giám đốc Mạc Dung, chúng tôi thật sự có thành ý trong việc thu mua dây chuyền sản xuất và cả loại sản phẩm này.”
“Tôi biết.”
Vân Mạc Dung không cười nữa, nghiêm túc đáp lời:
“Công ty Danny chúng tôi cũng thật sự có lòng thành trong việc hợp tác với quý công ty. Nếu như không ngại, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu nhé?”
“Được.”
Bốn người kia mừng rỡ khôn cùng, vội vàng ngồi xuống đối diện Vân Mạc Dung, mở laptop ra chuẩn bị cho việc thương thảo hợp tác với Vân Mạc Dung.
Vân Mạc Dung cũng không phải loại người thích cạnh tranh trên thương trường trong đơn độc, người quản lý nhánh sản phẩm này sẽ là người trao đổi chính, còn cô ở bên cạnh để hỗ trợ, bổ sung.
Cuộc họp này nhoáng cái đã qua hai tiếng đồng hồ.
Cũng đến thời gian nghỉ ngơi buổi trưa.
Vân Mạc Dung nâng tay lên xem qua đồng hồ, hỏi họ:
“Đến trưa rồi, chúng ta nghỉ ngơi chút nhé. Mọi người có dị ứng thực phẩm nào không? Bữa trưa cũng đã được dọn lên rồi, mời mọi người đi theo thư ký của tôi đến chỗ dùng cơm nhé.”
Bốn người tới tấp nói cảm ơn.
Vẻ mặt Nhất Nhiễm trông đầy phiền muộn:
“Vốn dĩ còn định mời cô ăn cơm mà.”
“Chẳng phải hôm qua anh đã mời rồi à?”
Vân Mạc Dung cười đáp:
“Cho nên, hôm nay đến phiên tôi mời! Đi thôi, đừng chê nó đơn giản quá nhé, dù sao nó cũng chỉ là cơm văn phòng thôi!”
“Vậy thì tôi không khách sáo đâu.”
Nhất Nhiễm mỉm cười với Vân Mạc Dung.
Công ty Danny trước đây vốn không có căng tin, sau này Cố Hề Hề thấy cứ thế mãi thì không được, phải đáp ứng đầy đủ quyền lợi cho nhân viên.
Năm ấy khi cô làm ở công ty của Doãn Tư Thần, luôn chú trọng nhất phần phúc lợi dành cho nhân viên.
Thật sự là phục vụ đến tận chân răng!
Thế nên công ty mới có thể phát triển mạnh như vậy, nhiều người cũng lấy việc có thể làm ở tập đoàn tài chính Doãn Thị là một vinh quang.
Vì thế, chiếu theo đề nghị của Cố Hề Hề, công ty Danny cũng đã xây dựng một căn-tin.
Chỗ này sẽ cung cấp cơm trưa miễn phí, nhân viên làm tại đây chỉ cần quẹt thẻ rồi vào dùng bữa, mỗi một người đều sẽ có đủ ba món ăn một phần canh, và còn có đa dạng các loại đồ ăn vặt nữa.
Có thể nói, mặc dù căn-tin ở đây không bì được với căn-tin ở tập đoàn tài chính Doãn Thị, nhưng mà cũng rất tuyệt vời, tuyệt hơn nhiều đại đa số các quán ăn ở ngoài rồi.
Cho nên, có rất nhiều người cũng chính vì phúc lợi to lớn của công ty mà quyết tâm không bao giờ từ chức!
Mấy công ty ở ngoài kia chắc chẳng có nơi nào cung cấp cơm trưa chu toàn cho nhân viên như vậy đâu!