Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 937


Có điều cũng vì cái chết của cô ấy, mới để cho cô có cơ hội sống lại.


Có lẽ đây chính là số mệnh.


“Thím à, người yên tâm đi, chị ấy hiểu rõ mà.” Cố Hề Hề lập tức nói: “Con sẽ xem chừng chị ấy!”


“Ai da, vậy thì tốt.” Mẹ của Vân Mạc Dung lo lắng đứng lên nói: “Các con nghỉ ngơi sớm đi, mẹ đi đây.”


Nói xong, bà liền vội vàng rời đi.


Đóng cửa phòng lại, Vân Mạc Dung vẻ mặt phức tạp nhìn Cố Hề Hề: “Hề Hề, chị cảm thấy chị có thể đã đi sai đường, đi vào ngõ cụt rồi.”


“Không có đâu. Chị rất tốt, chị như này, mới thật sự là chị!” Cố Hề Hề nắm tay Vân Mạc Dung nói: “Nếu như chị hiên ngang lẫm liệt, cảm thấy con của chị, nên vì Nhà họ Vân mà đánh đổi làm vật hy sinh, đó mới không phải là chị! Làm mẹ, cho dù đứa nhỏ còn chưa ra đời, thì đã tràn đầy tình yêu thương rồi.”


“Có điều, chị cũng vừa mới hiểu rõ. Nếu như đây chính là sứ mệnh, ai cũng không thể tránh khỏi. Cũng giống như em, như chị vậy.” Vân Mạc Dung thấp giọng nói: “Tuy rằng vận mệnh không thể nào sửa đổi được, vậy thì cố hết sức làm điều mà bản thân mình muốn. Nếu như con của chị, đã định trước là phải vì Nhà họ Vân mà trả giá một đời, vậy thì để nó làm một chiêm tinh thuật sư hợp quy cách đi, không uổng phí duyên phận kiếp này.”


“Ừm.” Cố Hề Hề gật gật đầu: “Cho dù cái tên bệnh thần kinh đại tế tư kia, muốn làm gì đứa nhỏ này, chúng ta cố hết sức phòng bị anh ta là được! Em không tin, chúng ta nhiều người như vậy, còn phòng anh ta không được? Nếu thực sự không được nữa, để cho Hirayama Jiro san bằng bộ tộc của anh ta!”


Vân Mạc Dung cười ra tiếng nói: “Em đó, ở với Doãn Tư Thần lâu rồi, nói chuyện cũng bá đạo như vậy rồi.”


Cố Hề Hề cười nói: “Em đây không phải đang dỗ chị vui hay sao!”


“Nói thật thì.” Vân Mạc Dung xúc động nói: “Chị thật sự rất biết ơn ông trời, có thể làm lại một lần nữa, để chị có được mọi người.”


“Chúng ta là người một nhà, nói cái này làm cái gì chứ.” Cố Hề Hề nói.


“Ừm, phải, chúng ta là người một nhà, vì vậy có chuyện gì, vậy thì đối mặt với nó đi.” Vân Mạc Dung vuốt ve bụng dưới: “Chị với Dật Hải chưa bao giờ dùng biện pháp tránh thai, nói không chừng lúc nào đó có thai rồi. Không cần biết có thừa hưởng dòng máu của nhà chiêm tinh hay không, cũng đều là con của chị!”


“Chị nghĩ được như vậy là tốt rồi!” Cố Hề Hề thấy Vân Mạc Dung đã nghĩ thông rồi, cuối cùng cũng yên tâm: “Không còn sớm nữa, chứng ta đi ngủ sớm đi! Binh đến tướng chặn, nước dâng xây bờ!”


“Đúng vậy.” Vân Mạc Dung lúc này mới lộ ra nụ cười.


Một đêm ngon giấc.


Ngày thứ hai, buổi sáng ở nhà Vân Mạc Dung ăn sáng.


Ăn sáng xong, bố mẹ Vân Mạc Dung giục bọn họ về nhà chính Nhà họ Vân.


Trước khi đi, còn đưa cho bọn họ một đống đồ.


Thực ra trong lòng họ có một ý niệm mơ hồ, người con gái trước trước mặt này, thực ra không phải con gái của họ.


Bởi vì con gái của bọn họ sẽ không hiểu chuyện, ngoan ngoãn như vậy.


Chỉ là bọn họ không muốn vạch trần sự thật này, cũng thế mà mơ hồ chấp nhận nó.


Người này, hiếm khi hồ đồ.


Như vậy cũng tốt.


Có con gái hiểu chuyện như vậy, cũng rất tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK