Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 797


Vân Tử Tiêu cẩn trọng từng chút một di chuyển trên mái nhà, không lâu sau phát hiện ra phía sau mình có người.


Cô không chút do dự, quay người ra một cú đấm.


Nhưng cô vừa đưa cú đấm ra, đã bị một người nắm chặt, tiếp đó là một giọng nói từ trên dội xuống: “Là cô?”


Vân Tử Tiêu ngẩng đầu lên, mượn ánh trăng nhìn rõ dáng người của Lệnh Hồ Thương, ngay lập tức rút tay khỏi sau đó lùi lại một bước nói: “Anh là…?”


Mặc dù hai người chỉ nói với nhau hai từ, nhưng ý nghĩ và quan niệm hoàn toàn khác nhau.


Lệnh Hồ Thương nhận ra Vân Tử Tiêu nhờ vóc dáng và mùi trên cơ thế cô ấy.


Còn Vân Tử Tiêu bây giờ bởi vì đang dịch dung và cải trang nên chỉ có thể giả vờ như không quen biết Lệnh Hồ Thương rồi.


Vì vậy, Lệnh Hồ Thương hỏi lại, sau đó bật cười : “Cô Vân thật biết quên nhiều chuyện.”


Vân Tử Tiêu trong long lặng đi.


Không thể nào!


Kỹ thuật dịch dung của cô trước giờ đều không có vấn đề gì, Lệnh Hồ Thương này từ đâu nhìn ra sơ hở.


Vân Tử Tiêu vẫn cứng miệng cố chấp: “Anh nhất định là hiểu lầm rồi, Cô hai nhà họ Vân mấy tháng trước đã chết rồi.”


Lệnh Hồ Thương nhếch miệng cong môi, tâm tính xấu xa vừa rồi trong phút chốc biến mất,tùy ý true chọc cô: “Thật sao? Nhưng cô giống với cô hai nhà họ Vân như vậy, cô nói xem có phải rất trùng hợp không.”


Vân Tử Tiêu vô thức sờ sờ vào mặt mình, lặp đi lặp lại xác nhận dịch dung cải trang của mình.


Không thể nào, cô tự thay đổi khuôn mặt và tỉ lệ trên khuôn mặt,Lệnh Hồ Thương nhìn thấy mới kỳ lạ.


Rốt cuộc là chỗ nào có sơ xuất.


Lệnh Hồ Thương lại cười lên, nhấc cánh tay lên sờ vào mặt Vân Tử Tiêu.


Vân Tử Tiêu ngạc nhiên tột độ,giơ tay chắn lại: “Thương công tử làm như thế hình như là không tốt lắm.”


“Sao thế? Không trốn tránh bản thân nữa sao?” Lệnh Hồ Thương quả nhiên thu tay về, phục hồi lại một Thương công tử dáng vẻ lạnh lung ít nói.


Vân Tử Tiêu suýt chút nữa thì cắn vào đầu lưỡi.


Cô sao lại bị mắc lừa thế?


Lệnh Hồ Thương là ai?


Là người của Kinh Phù sao?


Anh ta làm như vậy, chỉ là ép cô tự nhận thôi mà.


Đáng hận mà, đáng hận.


Trước mặt người khác đều rất bình thường, nhưng một khi đã gặp anh ta thì dịch dung trở nên rối tung lên.


Trước đây là anh Thích Quân cũng như vậy, bây giờ Lệnh Hồ Thương cũng như vậy.


Làm sao giờ? Bây giờ tự nhận là cô hai của nhà họ Vân sao?


Vân Tử Tiêu ánh mắt lấp lánh, cứ như thế nhìn Lệnh Hồ Thương không nói thêm gì.


Lệnh Hồ Thương cũng không ép cô, quay người nhìn lên ánh trăng trên trời, nhẹ nhàng nói: “Có thể khiến cô hai nhà họ Vân tự che giấu bản tính, giả điên giả ngốc; có thể khiến cho một tiểu thư kiều diễm không thể không giả chết, có thể khiến cho một cô nương xinh đẹp như hoa phải dịch dung giống như một người bình thường, có thể thấy cô gặp khó khắn không ít.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK