Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1578


“Cậu bảy! Người ở bên ngoài có hỏi, tiền công lần này sẽ tính thế nào!” Cấp dưới của anh ta từ ngoài chạy vọt vào báo cáo: “Rắn Độc nói, lần này bên anh ta đã bị tổn thất không ít người, muốn chúng ta trả đứt thù lao trong một lần!”


“Nói cho anh ta biết, chỉ cần anh ta có thể tìm được ông già thì có là trả gấp đôi, gấp ba cũng chẳng thành vấn đề.” Cậu bảy nhà họ Khúc đỏ mắt, mặt mày gắt gỏng quát lên: “Tìm đi, có bao nhiêu người cũng đi tìm cho bằng hết! Tao không tin nằm liệt một chỗ như ông ta mà còn có thể đi đâu được!”


“Rõ!” Đám người chung quanh lập tức đáp lời, nhanh chóng tản ra hành động.


Ngay sau đó thì đã có người phát hiện ra căn phòng an toàn ở phía sau trang viên, cũng nhanh chóng phát hiện ra lối ra đầu kia.


Cậu bảy vội vàng dẫn người đi dọc theo đường ngầm để dò la, lật tấm phản gỗ lên, đứng ở bên ngoài thì lại phát hiện rằng chỗ này là một ngã ba.”


Cậu bảy độc ác nhìn ba con đường trước mặt, ra mệnh lệnh: “Chia ra đuổi theo cho tao! Ai tìm được lão già chết dẫm đó thì tao sẽ thưởng cho một trăm ngàn đô la Mỹ!”


Thưởng dày ắt có kẻ lớn gan.


Vừa nghe thấy có tiền thưởng thì cả đám người lập tức chia làm ba ngả, lần theo gờ tưởng ùa lên truy đuổi.


Cậu bảy tức tối đạp một phát, vẻ mặt nặng như chì, nói: “Lão già chết dẫm, một mình lão căn bản là không chạy nổi, nhất định có đứa làm nội ứng mới thả lão ra ngoài được! Tra cho tao! Rốt cục là đứa nào để cho lão ta chạy mất!”


Sau đó, có mấy người vội vàng chạy lại đây, hấp tấp báo lại rằng: “Cậu bảy, đã đếm lại rồi, ngoài cậu chín ra thì thi thể của những người khác đều có đủ.”


“Khúc Tranh Minh?” Cậu bảy lập tức nheo mắt lại: “Là nó?”


“Tôi đã hỏi thăm lại rồi, trong lúc chiến đấu thì hình như cậu Chín chưa từng xuất hiện lấy một lần. Còn có người nói có đứng từ xa trông thấy cậu Chín có đẩy một chiếc xe lăn rời khỏi trang viên. Cậu chín vẫn là người của cậu cả nên những người đó cũng không nghĩ nhiều, cũng không hề nghi ngờ cậu Chín sẽ mang lão gia rời đi.” Người kia còn nói thêm: “Cậu bảy, cậu có muốn thẩm vấn một chút không ạ?”


“Không cần.” Cậu bảy ngắt lời người đó, lạnh lùng nói: “Thằng chín này suy nghĩ đa đoan lắm, trông thì dễ nói chuyện nhưng thực tế thì tính toán rất thâm sâu. Nó trước giờ cứ núp bóng anh cả tỏ vẻ không hứng thú tranh đua gì, ấy thế mà lại qua mắt được đám bọn tao, suýt nữa cả tao cũng bị nó mắc mưu. Bây giờ thằng chín đã mang ông già đi thì cơ bản là cũng chưa đi được bao xa, lập tức đi chặn bọn họ lại! Nhớ kỹ ông già thì phải để sống, những đứa khác thì không cần bàn!”


“Rõ!” Người kia quay đi chấp hành mệnh lệnh.


Không khí xung quanh nhất thời trở nên căng thẳng tột bậc.


“Người đâu, theo tao đi thăm tổng giám đốc Mặc với mợ chủ Doãn xem nào.” Cậu bảy nhà họ Khúc cười khẩy một tiếng: “Chắc chắn hai người này, sẽ có manh mối.”


“…Rõ.”


Cố Hề Hề đang ở trong phòng viết chữ, trên mặt giấy tuyên thành khổ rộng có một chữ “Tĩnh” thật to.


Đậu Miêu trông thấy thể thì không nhịn được phải hỏi: “Mợ chủ viết chữ này đẹp quá, ai nhìn vào cũng thấy ngưỡng mộ hết cả.”


Cố Hề Hề tiện thể nhấc tay lên, để sang một bên, không nói gì.


Trên mặt đất đã có một đống chữ, có loại hành thư, khải thư, thảo thư, đủ các thể loại chữ thư pháp.


Thế nhưng viết nhiều như vậy mà Cố Hề Hề vẫn không sao tĩnh tâm lại cho được.


Cuộc chiến bên nhà họ Khúc kia đã chấm dứt, như thế cũng có ý nghĩa rằng, cuộc chiến bên này đã bắt đầu rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK