Lâm Phong cạn lời nhìn Mộc Nhược Na, thế rồi làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, chỉ vào một vị trí theo: “Cô nhìn chỗ này xem, ở đầy có một cái hồ nhân tạo rất lớn, cũng là khu vực đập chứa nước của địa phương, là nguồn nước chính cung cấp cho thành phố này. Tôi có tìm được thông tin ghi rằng, ở đây trước kia từng là một cái hồ nước thiên nhiên, sau đó được xây thêm mạch dẫn, hình thành nên một cái hồ nhân tạo cực lỳ rộng lớn, nước hồ trong suốt, chủng loại cá phong phú, trong này còn nuôi một ít loài thủy hải sản khác nữa, chúng ta có thể câu cá thả lưới.”
“Và cả chỗ này nữa, đây là một thị trấn cổ bản dịa, tuy rằng không quá là nổi tiếng thế nhưng ở đây có một hàng quán tuổi đời trăm năm, món ăn chế biến cực kỳ đặc sắc, mình có thể đi thử xem thế nào.”
Mộc Nhược Na thấy Lâm Phong hăng hái giới thiệu các khu vực danh lam thắng cảnh của hu vực xung quanh thì không cầm lòng được mà bảo: “Lâm Phong, để có được bản lịch trình như thế này, có phải anh đã tốn rất nhiều tâm trí vào nó không?”
Lâm Phong đang phấn khởi nói không ngừng nghe vậy chợt im lặng, lập tức ngẩng đầu nhìn Mộc Nhược Na: “Đúng là cũng đã tốn khá nhiều thời gian để tra tìm lịch trình, tôi chỉ nghĩ anh Hirayama đang bận bù đầu với số liệu với cả thí nghiệm cũng rất bận rộn, có thể là sẽ không có thời gian để lên lịch trình. Mà công việc của cô cũng bận đến thế cơ mà, ngày nào cũng phải đi đi lại lại, rõ ràng là chẳng có thời gian lẫn tâm trí để mà làm lịch trình. Amy thì ngày nào cũng theo chân Hirayama làm thí nghiệm rồi, đương nhiên là chẳng có thời gian nữa. Tôi là diễn viên mà, tuy rằng cũng có bận nhưng mà vẫn có khả năng sắp xếp được thời gian. Nhược Na, tôi chỉ mong cô được vui vẻ một chút, thư thái một chút. Tôi không muốn cô bị áp lực công việc đè nén mà hại đến sức khỏe.”
Anh ta sẽ đau lòng lắm.
Những lời này, đến sau rốt anh ta vẫn không dám nói ra.
Quả nhiên, Mộc Nhược Na rưng rưng cảm động, nói: “Amy có người bạn trai hết lòng chăm sóc như anh đúng là may mắn thật đó.”
“Vậy à?” Lâm Phong cười cười song không tỏ vẻ gì đặc biệt, song khóe mắt anh lại ẩn giấu đôi chút xót xa.
Thực ra, anh muốn làm bạn trai em hơn đấy, Nhược Na.
“Với cả ở đây, tôi sẽ đánh dấu vào chỗ này, từ chỗ này đến chỗ cô họp cách không xa, nếu cô có thời gian thì có thể bảo trợ lý của cô đi gọi cơm. Nhà này cũng là một quán lâu đời có tiếng, là quán ăn vặt bản địa truyền nối suốt năm đời đấy, nghe nói tiếng tăm vang dội gần xa, có rất nhiều khách du lịch đều lên tiếng review dấy.” Lâm Phong đánh dấu lại bằng bút đỏ, nhắc cho Mộc Na: “Đồ ăn ở khách sạn đều xêm xêm nhau hết cả, hương vị bình thường đâu đâu cũng có, tôi biết cô thích ăn đồ ngọt, mà khẩu vị ở thành phố này thì hơi nhạt một chút, chưa chắc là sẽ hợp khẩu vị, quán đồ ăn vặt này về khoản đồ ngọt là hết sảy đấy.”
“Với cả, tôi đã kiểm tra thời tiết cuối tuần, cơ bản là thời tiết đều sáng sủa cả, nhưng mà trời nắng thì nhất định phải nhớ chống nắng. Tuy rằng cô là chủ tịch công ty mỹ phẩm nhưng mà chưa chắc cô có nhiều kem chống nắng bằng tôi được đâu. Ầy, tôi có mang cho em một lọ kem chống nắng dùng rất tốt, lại còn kềm dầu rất hiệu quả, cho cô này. Còn nữa…”
Mộc Nhược Na chợt lên tiếng ngắt lời Lâm Phong: “Toàn bộ những sắp xếp địa điểm này anh làm cho tôi hết phải không? Thế còn Amy thì sao? Anh chuẩn bị lịch trình thế nào cho cô ấy vậy?”
Lâm Phong bấy giờ bèn cười bảo: “Có tôi ở đây rồi, cô ấy đi theo tôi là được, cần gì phải chuẩn bị lịch trình gì nữa?”
Mộc Nhược Na quả nhiên chẳng chút hoài nghi gì thêm, cười bảo: “Thế cũng đúng nhỉ.”
Mộc Nhược Na cắt ngang như vậy nên Lâm phòng cũng không nói tiếp được nữa, bèn bảo: “Cô ăn nhanh đi, tôi đi xem chỗ Amy thế nào đã.”
“Ừm.” Mộc Nhược Na gật gật đầu, tiếp tục ăn bữa sáng mà Lâm Phong mang đến.
Lâm Phong rảo bước đi về phía nhà ăn, âm thầm thở phào.
Nguy hiểm thật!