Thẩm Hiểu Tinh cảm nhận được sự thờ ơ và chán ghét của Thẩm Khả Khả, nụ cười trên mặt anh ta đông cứng lại trong giây lát.
Dù sao thì anh ta vẫn còn nhỏ, cũng không biết che giấu cảm xúc nên chỉ có thể lạnh nhạt nói: “Chỉ là chị đã lâu không về nhà mà thôi, em muốn gia đình mình quây quần bên nhau vui vẻ một chút thôi mà.”
Thẩm Khả Khả khẽ cười: “Đúng là lâu rồi mới trở về đây.”
Thẩm Hiểu Tinh và Bà cả Thẩm vui mừng khôn xiết.
Chỉ cần Thẩm Khả Khả ở nhà thêm vài ngày nữa thì Thẩm Hiểu Tinh sẽ có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với Đậu Miêu, nói không chừng anh ta thực sự có thể khiến Đậu Miêu mê đến chết mê chết mệt thì sao?
Lúc đó thì họ muốn gì mà không được chứ?
“Nhưng mà, nếu đã muốn vui vẻ thì phải đông mới vui vẻ chứ.” Thẩm Khả Khả khẽ cười: “Lần này tôi về đây không chỉ để quây quần với mọi người, mà còn để chọn một trong số những đứa em của mình, đưa đến Học viện quý tộc của Tập đoàn tài chính Doãn Thị. Vậy nên, ngay trước khi tôi đến, tôi đã thông báo cho những người khác rồi, chắc họ sẽ sớm đến thôi đúng không?”
Ngay khi cô nói xong, biểu cảm trên gương mặt của Bà cả Thẩm và Thẩm Hiểu Tinh liền thay đổi.
Họ không ngờ rằng Thẩm Khả Khả sẽ thực sự liên hệ với những tiểu tam khác!
Hơn nữa còn bảo họ cùng nhau đến đây!
Dựa vào cái gì chứ!
Đây là nhà của họ mà!
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng chuông cửa, người hầu trong nhà vừa mở cửa liền nhìn thấy một nhóm người đang đứng ở ngoài cửa.
Có cả người lớn và trẻ em, tất cả bọn họ đều vui mừng khôn xiết.
“Ồ, đã đến cả rồi này.” Thẩm Khả Khả cười.
Bà cả Thẩm quay đầu nhìn sang, vừa nhìn sang thì bà ta tức đến nỗi cả người run lên: “Đuổi đi, đuổi hết bọn họ ra ngoài!”
“Chị ơi, chị nói gì vậy. Chúng ta đều là một gia đình, Khả Khả thân là chị cả, lo lắng cho mấy đứa em ở dưới nên đã gọi đến đây gặp mặt. Làm sao chị lại đuổi chúng em đi được chứ?” Một người phụ nữ ôm lấy con mình rồi nói: “Lạc Lạc, mau chào anh chị đi.”
Thẩm Lạc Lạc nhìn Thẩm Khả Khả rồi kêu lên: “Chào chị! Chào anh!”
Trước khi biểu cảm của Bà cả Thẩm thay đổi, những đứa trẻ khác cũng bắt đầu chào.
Cả ngôi nhà sống động không thể tả được.
Lúc này, Thẩm Ngư cũng đi ra khỏi phòng làm việc, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ông ta gần như choáng váng.
Làm thế nào mà tất cả những người mà ông ta đã giấu ở bên ngoài lại đến được đây vậy?
“Dù sao thì nhà cũng có rất nhiều phòng, mọi người tự mình chọn phòng nhé.” Thẩm Khả Khả đi tới, trực tiếp ra lệnh: “Tôi sẽ ở lại đây một ngày, mọi người có thể từ từ thảo luận với nhau xem ai sẽ nhận được cơ hội nhập học ở Học viện quý tộc của Tập đoàn tài chính Doãn Thị.”
Đậu Miêu liền tiếp lời cô: “Lần này tôi đến đây chính là để làm nhân chứng. Một khi cơ hội này đã được xác nhận trao cho ai thì sẽ không thể nào thay đổi được nữa. Cơ hội nhập học ở học viện quý tộc này không phải là thứ mọi người muốn là có thể giành được, muốn nhường là có thể nhường được đâu. Mợ nhỏ đau lòng vì chúng tôi nên mới đặc biệt trao cho nhà họ Thẩm cơ hội này. Đây là tình cảm của Tập đoàn tài chính Doãn Thị dành cho nhà họ Thẩm, tôi hy vọng mọi người sẽ trân trọng cơ hội này.”
Những người phụ nữ này lập tức nở nụ cười tươi như hoa: “Đúng vậy, đúng vậy, chúng tôi vô cùng cảm kích!”