Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1070


“Cầu nguyện cho bộ tộc của chúng ta! Chúc mừng đại tư tế mới của chúng ta!”


Đoàn người nghe xong đột nhiên vui mừng hoan hô, cùng ca hát và nhảy múa trên bãi đất trống để chào mừng sự xuất hiện của vị đại tư tế mới này.


Nhất Nhiễm không có hứng thú tham gia cùng với bọn họ mà nhanh chóng quay lưng và biến mất trong khu rừng nguyên sinh.


Bắt đầu từ hôm nay, anh ta sẽ phong ấn mọi tình cảm của mình vào cát bụi.


Chỉ vì bộ tộc mà sống.


Cô gái nhỏ, đã đến lúc chúng ta cũng nên gặp nhau rồi.


Tưởng Dật Hải hào hứng chạy vào phòng sinh, ôm hôn gương mặt bà xã mình đầy yêu thương.


“Bà xã, em đã rất vất vả rồi!”


Vân Mạc Dung sắc mặt lúc này vẫn còn tái nhợt không chút huyết sắc nhưng vẫn gắng gượng mở miệng hỏi.


“Là con trai hay con gái?”


“Một cặp song sinh trai gái.”


Tưởng Dật Hải nắm tay Vân Mạc Dung đầy hạnh phúc, hai mắt đỏ bừng lộ rõ vẻ xúc động.


“Mẹ cũng thật là, kiên quyết không cho chúng ta xem trước giới tính của hai đứa trẻ, thành ra mọi vật dụng đã chuẩn bị cũng có chút lộn xộn.”


Người nhà họ Tưởng đều cho rằng cái thai của cô là một cặp song sinh bé gái, nhưng không ngờ kết quả là một đôi trai gái đầy đủ.


Điều này quả thật là niềm vui lớn cho mọi người!


“Đứa nào là lớn vậy?”


Vân Mạc Dung vui vẻ mở miệng.


“Con gái chào đời sớm mười phút.”


Tưởng Dật Hải nhẹ giọng đáp.


“Con gái lớn lên sẽ xinh đẹp giống em vậy, con bé quả thật giống em hồi còn nhỏ y đúc.”


Ánh mắt Vân Mạc Dung có phần sửng sốt.


“Rất giống em hồi nhỏ sao?”


“Ừ.” Tưởng Dật Hải cười nói:


“Con bé đang được Hề Hề bế ở bên ngoài.”


Vân Mạc Dung đột nhiên bật cười đầy hạnh phúc.


Cố Hề Hề ôm con gái nhỏ đầy âu yếm nói với Vân phu nhân.


“Mẹ ơi, hồi nhỏ con trông như thế này à?”


“Con và chị gái là chị em sinh đôi, bộ dáng của con lúc đó bây giờ mẹ cũng không nhớ rõ, nhưng chị gái con khi sinh ra thì giống y đúc như thế này.”


Vân phu nhân xúc động nói.


“Điều hối tiếc lớn nhất của mẹ trong cuộc đời này là chưa kịp nhìn thấy mặt con lúc con ra đời.”


Nhớ năm đó Vân lão phu nhân đã che giấu sự thật nói với bà rằng Cố Hề Hề đã chết và lẳng lặng đưa con bé rời đi nơi khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK