Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 870


Vân Mạc Dung lập tức ở giữa không trung làm một động tác cong người, làm động tác nhảy cầu tiêu chuẩn.


Cả thân thể cô trong nháy mắt chìm vào dưới mặt nước.


Vân Mạc Dung cũng không dám dừng lại, cô cũng không dám ngẩng đầu ra khỏi mặt nước, cô cứ như vậy theo dòng nước chảy đi xuống một đường, không tự chủ được mà bị mang ra ngoài.


Cho đến khi dưỡng khí trong lồng ngực cô hết sạch, Vân Mạc Dung mới di chuyển lên phía mặt nước.


Ở chỗ cô không để ý, vết thương trên bắp chân cô bị hở ra, máu tươi hòa vào nước lan ra ngoài.


Một ít sinh vật ẩn giấu dưới nước đột nhiên mở mắt, men theo tia máu chậm rãi bơi tới.


Vân Mạc Dung rốt cuộc vùng vẫy ra khỏi mặt nước, cô cảnh giác nhìn khắp nơi một vòng.


Quá tốt, Xanh Nhiêm không đuổi theo cô.


Tạm thời…


Không tốt, đó là cái quỷ gì! Vân Mạc Dung còn chưa kịp lấy lại hơi, cô liền thấy sau lưng văn nước càng ngày càng lớn càng ngày càng rõ ràng.


Giây kế tiếp, một sinh vật cá đột nhiên từ dưới mặt nước thò đầu lên, ánh mắt lạnh băng, nhìn về phía Vân Mạc Dung.


Ánh mắt nhìn thấy thức ăn.


Trong nháy mắt con người Vân Mạc Dung co rút một cái.


Cô không nhịn được nói tục: “Mẹ nó!” Cô liền thấy ba bốn con cá xấu bơi về phía cô.


Vân Mạc Dung biết được tốc độ của cá xấu ở trên bờ không nhanh bằng dưới nước, cho nên cô phải nhanh chóng bơi vào bờ.


May mắn cô vừa rồi ăn qua thỏ rừng, nếu không thể lực của cô hiện giờ không đủ, chỉ có chờ chết.


Nhưng mà, cho dù cô chỉ còn một chút sức lực, Vân Mạc Dung cũng cảm thấy có lòng mà không có lực.


Vết thương trên bắp chân cô truyền tới đau đớn.


Vân Mạc Dung biết, vết thương của cô bị rách.


Nếu cô lại không băng bó vết thương kịp thời, chỉ sợ cái chân này của cô cũng phải bỏ.


Cô cũng không biết Hoàng Hoàng có chạy thoát hay không.


Nếu như cô hôm nay chất định phải chết ở đây, vậy cũng phải giữ được mệnh của Hoàng Hoàng.


NGay thời điểm Vân Mạc Dung suy nghĩ linh tinh, cô nghe được tiếng chó sủa phía xa xa.


Vân Vân.


Đây là Hoàng Hoàng.


Nó đã trở về.


“Gâu gâu!” Hoàng Hoàng chạy dọc theo bờ sông về phái cô.


Hiển nhiên, nó cũng nhìn thấy cá sấu ở phía sau lưng cô.


Vân Mạc Dung cảm thấy hốc mắt của mình nóng lên, nước mắt của cô không kìm được mà rơi xuống.


Con chó ngốc nghếch này, qua đây là gì? Tại sao còn muốn chạy về.


Vân Mạc Dung vừa muốn kêu Hoàng Hoàng mau trốn đi, cô liền thấy Hoàng Hoàng khí thế hung hăng chạy vào trong nước về phía mấy con cá sấu sủa uông uông, nó bày ra dáng vẻ muốn bảo vệ cô ở phía sau.


Vân Mạc Dung biết, chó ở dưới nước căn bản không phải là đối thủ của cá sấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK