Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1401


Cứ như thế Thẩm Ngư đã đưa tất cả số tiền ông ta có trong tay cho Thẩm Hiểu Tinh để anh ta kinh doanh chứng khoán. Cũng có thể là vì Thẩm Ngư xuất thân là một người nghèo, không được đào tạo chuyên nghiệp, không có khả năng nhận biết và phân biệt những trò gian lận như vậy, vì vậy khi thấy Thẩm Hiểu Tinh chơi cổ phiếu với Đậu Miêu, ông ta đã dễ dàng tin tưởng đem tất cả tiền trong tay đổ vào đầu tư hết.


Số tiền gốc là bốn mươi triệu, sau khi cộng thêm một phần tiền cho vay nặng lãi thì số tiền trên sổ sách bây giờ lên tới một trăm triệu. Tất nhiên, chúng đều là giả. Thẩm Ngư tự nhủ rằng ông ta sẽ làm vài ngày để bù đắp lại số vàng và đô la Mỹ bị mất, tới khi đủ thì ông ta sẽ thôi không làm nữa, sau khi bù đắp đủ cho người tình của ông ta, ông ta sẽ gửi đứa con trai út của mình vào trường quý tộc.


Suy nghĩ luôn tốt đẹp mà hiện thực lại khắc nghiệt lắm, tiền đưa ra thì dễ nhưng lấy lại thì khó. Số tiền mà ông ta đầu tư có lấy lại được không mới là vấn đề.


Vào thứ hai đầu tuần, không đợi Thẩm Hiểu Tinh đến tìm Đậu Miêu thì Đậu Miêu đã gọi cho anh ta trước. Nhưng khi Thẩm Hiểu Tinh nghe máy, Đậu Miêu bắt đầu khóc lóc thảm thiết: “Hỏng rồi Hiểu Tinh, lần này xảy ra chuyện nghiêm trọng rồi.”


Thẩm Hiểu Tinh sửng sốt, không biết chuyện gì đã xảy ra, vẫn đang an ủi cô: “Đậu Miêu, đừng gấp, có chuyện gì vậy?”


Đậu Miêu vừa khóc vừa nói: “Cổ phiếu chúng ta mua giảm mạnh, hãy lên mạng xem thử đi. Lần này chết thật rồi.”


Thẩm Hiểu Tinh toàn thân cứng đờ: “Tại sao chứ? Để anh lên mạng xem ngay, em đừng lo lắng.”


Thẩm Hiểu Tinh run rẩy mở trang web giả mạo, và thấy cổ phiếu anh ta mua giảm mạnh, mức giảm khó có thể tin vào mắt. Làm sao chuyện này có thể xảy ra chứ? Làm sao nó có thể rớt thể thảm như vậy được?


Hàng loạt tin nhắn thoại của Đậu Miêu được gửi đi: “Xong rồi, lần này em thật sự mất hết tất cả rồi. Mợ chủ đã phải đền hơn năm trăm triệu rồi, em cũng đã vay ba mươi triệu của anh em để chơi cổ phiếu nhưng giờ mất trắng hết rồi. Hu hu hu…..” Đậu Miêu vừa nói vừa khóc thảm.


“Còn tiền của anh thì sao?” Thẩm Hiểu Tinh hỏi với một tia hy vọng.


“Tất cả đều bị mất hết. Cổ phiếu không thể vứt đi, mà bán cũng không có ai mua.” Giọng nói của Đậu Miêu khiến Thẩm Hiểu Tinh toàn thân lạnh lẽo.


Không còn gì cả? Tất cả mất hết? Sau đó thì phải làm sao? Đó là tất cả tài sản của gia đình anh ta. Anh ta cũng đã vay nặng lãi để chơi cổ phiếu đó. Chết tiệt.


Thân thể Thẩm Hiểu Tinh run bần bật, giọng anh ta nghẹn lại trong cổ, trong đầu chỉ còn lại lời Đậu Miêu nói. Mất hết, tiền của anh ta mất hết rồi. Thẩm Hiểu Tinh đập mạnh điện thoại xuống đất, phát ra tiếng động dữ dội.


“Hiểu Tinh, sao thế này có chuyện gì vậy?” Bà cả Thẩm bước xuống lầu, mặc quần áo chỉnh tề, bà ta đang chuẩn bị đi ra ngoài.


“Mẹ, con đã mất hết số cổ phiếu mà Đậu Miêu mua rồi.” Thẩm Hiểu Tinh tuyệt vọng nhìn bà cả Thẩm: “Tất cả tiền của chúng ta đều bị mất hết rồi.”


Bà cả Thẩm chân run rẩy không đứng vững, quỳ rạp trên mặt đất, cả người run lên: “Con vừa mới nói cái gì?”


Thẩm Hiểu Tinh tức giận nói: “Con sẽ đến tìm Đậu Miêu hỏi rõ, làm sao có thể xảy ra chuyện này được.”


Không đợi bà cả Thẩm ngăn cản, Thẩm Hiểu Tinh đã vội vàng lao ra ngoài. Biệt thự nơi Cố Hề Hề sống nằm trong một khu giàu có, không thể vào nếu không có thẻ ra vào. Thẩm Hiểu Tinh chỉ có thể sốt ruột tiếp tục gọi cho Đậu Miêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK